Vợ Tôi Cao 3 Mét

Chương 7

Đầu tiên, đồng nghiệp của anh mắc sai lầm lớn, khiến anh bị liên đới và mất hết điểm tích lũy.

Sở Hoàn vô cùng bất bình, cảm thấy những quy định kiểu liên đới trách nhiệm đã lỗi thời và đáng bị loại bỏ!

Sau đó, ở bộ phận bên cạnh cũng xảy ra rắc rối. Trình Hồng bị bệnh, làm việc sai sót nhiều lần đến mức bị công ty phê bình. Thực tập sinh Tiết Chiếu cũng đột ngột xin nghỉ. Đồng thời, những hiện tượng kỳ lạ không rõ nguyên nhân bắt đầu xuất hiện. Những thứ kỳ bí lởn vởn xung quanh mọi người, khiến không khí văn phòng ngày càng trở nên u ám và quái dị.

Hai ngày sau, vào buổi sáng, Sở Hoàn đang tranh thủ uống sữa đậu nành và ăn bánh bao tại chỗ ngồi của mình thì bất ngờ nghe thấy một giọng nói từ phía sau:

"Sở Hoàn."

Anh giật mình đến mức suýt sặc sữa đậu nành vào khí quản. Vừa ho khan, anh vừa quay lại, nhìn thấy người đứng sau liền nói:

"Sao thế, Lục ca?"

Lục Thành là đồng nghiệp của Sở Hoàn, quan hệ giữa hai người cũng bình thường. Nghe nói gia cảnh của Lục Thành rất tốt, có họ hàng với một vị lãnh đạo cấp cao. Xe anh ta lái thậm chí còn xịn hơn cả xe của giám đốc. Dù vậy, thường ngày anh ta khá khiêm tốn, chỉ có điểm đặc biệt là kiên quyết không tăng ca, thậm chí còn cứng rắn hơn cả Sở Hoàn. Ngoài điều đó ra, Lục Thành chẳng khác gì những đồng nghiệp khác.

"Cậu không sao chứ?"

Lục Thành vỗ nhẹ lưng Sở Hoàn, vẻ mặt đầy quan tâm.

Hành động này khiến Sở Hoàn khó hiểu, anh dùng một tờ giấy lau sạch vệt sữa đậu nành bên miệng, rồi hỏi:

"Lục ca, hôm nay anh có vẻ kỳ lạ nhỉ?"

Sở Hoàn nheo mắt, từ trên xuống dưới đánh giá Lục Thành, cuối cùng bật cười:

"Anh có chuyện muốn nhờ tôi đúng không?"

Lục Thành thoáng chột dạ khi đối diện với ánh mắt của Sở Hoàn. Sau một hồi lúng túng, anh ta như thể đã hạ quyết tâm, nói:

"Chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện."

Sở Hoàn liếc nhìn văn phòng giám đốc, thấy ông hói đầu vẫn chưa đến, liền gật đầu đồng ý:

"Được thôi."

Anh đi theo Lục Thành, cả hai chen qua đám đông ở thang máy, rồi rẽ vào một góc hành lang quen thuộc. Cuối cùng, họ dừng lại tại khu vực cầu thang – nơi vốn đã rất quen thuộc với Sở Hoàn.

Không gian bỗng chốc trở nên yên tĩnh lạ thường. Một cơn gió lạnh từ dưới thổi lên, làm bước chân của Sở Hoàn khựng lại.

Sao lại là chỗ này nữa?

Đây là lần thứ bao nhiêu anh bị dẫn đến đây? Chẳng lẽ chỗ này là nơi phong thủy đặc biệt, khiến ai muốn nói chuyện riêng tư cũng phải kéo nhau đến đây?