Với những từ khóa như "Thẩm Bạch Tô", "Vạn Quân", "tự tử", "tuyệt thực", "bệnh viện", các tiêu đề này ngay lập tức thu hút sự chú ý, kéo theo một lượng lớn cư dân mạng vào xem.
“Không chịu buông tha cho oppa của chúng tôi sao? Lại còn tuyệt thực? Sao không chết quách đi cho rồi?”
“Tuyệt thực tự tử? Không phải định dùng chuyện này để trói buộc anh ấy chứ? Thật ghê tởm.”
“Hôm nay cô ta chết chưa? Chết chưa? Chết chưa?”
“Các fan đừng quá khích. Các người thích Vạn Quân, cô ấy cũng thích, chẳng qua cô ấy có nhiều cơ hội tiếp cận anh ấy hơn các người thôi. Sao đến mức phải nguyền rủa cô ấy chết?”
“Chị đại nhà giàu ơi, đừng liếʍ anh ta nữa! Liếʍ tôi này... À không, để tôi liếʍ chị, tiền của chị cứ để tôi tiêu hộ!”
“Cô ta vẫn có người bênh vực à? Chúc chết sớm đi nhé!”
Phần lớn bình luận là chỉ trích, nhưng cũng có một số ít bình luận bênh vực Thẩm Bạch Tô.
Lượt bình luận và độ nóng của sự việc ngày càng tăng.
Là một trong những người liên quan trực tiếp, Vạn Quân nhanh chóng biết chuyện này thông qua quản lý của mình.
Khi ấy, Vạn Quân đang ghi hình một chương trình âm nhạc. Trong giờ nghỉ, quản lý kéo anh ta ra chỗ vắng, thì thầm hỏi: “Anh Quân, dạo gần đây Thẩm Bạch Tô có tìm anh không? Chẳng hạn như ở quán bar hôm trước.”
Nghe nhắc tới ký ức ở quán bar hai ngày trước, tim Vạn Quân bỗng nhiên đập mạnh: “Sao? Cô ta lại gây chuyện gì rồi?”
Quản lý đưa điện thoại cho anh ta xem: “Có người quay lại cảnh anh từ chối cô ta ở quán bar. Hôm nay cô ta lại vào bệnh viện vì tuyệt thực, dân mạng đồn rằng cô ta làm vậy vì bị anh từ chối.”
Nghe vậy, tim Vạn Quân từ căng thẳng bỗng nhẹ nhõm hẳn.
Thì ra là chuyện đó.
Anh ta thầm nghĩ, hôm đó khi một mình đến gặp Thẩm Bạch Tô, anh ta đã chắc chắn không có ai xung quanh mới dám đòi cô đưa thẻ ngân hàng.
Biết chuyện không ảnh hưởng đến mình, Vạn Quân yêm tâm, bắt đầu lướt xem các bài viết đang lên hot search.
Thấy những tiêu đề giật gân cùng hình ảnh, video đầy đủ, anh ta khẽ cười lạnh trong lòng, thậm chí còn có chút đắc ý.
Đấy, anh ta đã nói mà. Thẩm Bạch Tô theo đuổi anh ta lâu như vậy, sao có thể nói buông là buông được. Hai hôm nay không chủ động tìm anh ta, hóa ra là về nhà buồn bã.
Lại còn tự tử vì tuyệt thực?
Đúng là trò chỉ cô ta mới nghĩ ra được.
Chờ đấy, chẳng bao lâu nữa cô ta sẽ giống như một chú chó, tự tìm đến anh ta và cầu xin anh ta tiêu tiền của cô ta.
Cứ chờ xem, chẳng mấy chốc cô ta sẽ lại giống như một con chó chạy đến tìm anh, cầu xin anh tiêu tiền của cô ta.
Không biết được suy nghĩ trong đầu Vạn Quân, quản lý đứng bên cạnh anh ta không khỏi cảm thán: “Cô Thẩm Bạch Tô này đúng là lợi hại, vào bệnh viện thôi cũng có thể lên hot search.”
“Một người ngoài ngành, vậy mà có thể thường xuyên lên hot search, thể chất như thế mà không vào showbiz thì đúng là phí phạm.”
“Nhưng mà, bây giờ cũng hay đấy, giúp anh lên hot search luôn.”
Nói đến đây, mắt của quản lý bỗng sáng lên, hào hứng đề xuất: “Ôi trời, anh Quân, tôi có ý này. Về sau, chỉ cần cô ta đến tìm anh, anh cứ gặp. Miễn là bị chụp ảnh, chúng ta lại có thể lên hot search.”
Vẻ mặt Vạn Quân thoáng dao động, sau đó anh ta cau mày, tỏ vẻ không đồng tình: “Dù gì tôi cũng là một ngôi sao, lại dựa vào một người ngoài ngành để lên hot search, thế thì ra thể thống gì nữa?”