Quái Vật Hôn Hôn Và Đại Ma Vương

Chương 16: Tiểu vương tử và Đại ma vương

Cậu nghĩ, cuộc sống vẫn còn rất nhiều điều đáng để mong đợi.

Lớp học đại học không giống như trường trung học phổ thông, nếu không cố tình thân thiết, thì những người trong cùng một lớp cũng sẽ không quen thuộc với nhau, thậm chí có rất nhiều người còn không biết nhau, cho nên việc Giản Chiết nghỉ học lâu như vậy rồi quay lại, khi bước vào lớp học cũng không bị ai soi mói, khiến cậu cảm thấy thoải mái hơn.

Kết thúc một ngày học, Giản Chiết cảm thấy mình vẫn có thể theo kịp.

Lúc về, Hoắc Dịch không có ở nhà, cậu liền ngồi xổm ở cửa chờ, không muốn một mình mở cửa đi vào, bên trong trông thật tối tăm.

Giản Chiết không đợi lâu, chân còn chưa kịp tê, đã nghe thấy tiếng bước chân, nhưng không phải là người mà cậu mong đợi.

Là trợ lý của Hoắc Dịch đến, nghe nói anh ta là một nhân viên rất có năng lực, đã thành công hất cẳng trợ lý đời trước của Hoắc Dịch, hơn nữa còn giữ vững vị trí này suốt bốn năm, chưa từng bị Hoắc Dịch nổi giận. Hoắc Dịch có vẻ rất tin tưởng anh ta, cho nên những việc của Giản Chiết đều do anh ta xử lý.

Giản Chiết đợi đèn trong nhà đều bật sáng, trợ lý chào tạm biệt cậu rồi rời đi mới bước vào, còn đặc biệt cười với trợ lý một cái, khiến anh ta ngây cả người.

Sau khi rời đi, trợ lý thầm nghĩ, thảo nào ông chủ lại để tâm đến việc dỗ Giản Chiết vui vẻ đến vậy, cậu ấy cười lên quả thực xinh đẹp đến kỳ cục.

Giản Chiết thấy trợ lý đi rồi liền tự mình trở về phòng, cậu biết có thể Hoắc Dịch sẽ rất lâu nữa mới về. Gần đây anh rất bận, đều là do trước kia luôn chăm sóc cho cậu, nếu không cũng sẽ không tích tụ nhiều việc phải xử lý cùng lúc như vậy.

Tâm trạng vui vẻ của Giản Chiết quả nhiên không duy trì được lâu, cảm giác tự trách lại sắp bao trùm lấy cậu.

Cậu ôm con thú bông Pikachu nhỏ ở mép giường lên người, đưa tay nhéo tai Pikachu, nhỏ giọng thì thầm: “Nhưng em vẫn muốn Hoắc Dịch luôn ở bên cạnh em, bây giờ em rất nhớ anh ấy, có phải em là một người rất phiền phức không?”

Pikachu nhỏ không thể trả lời, Giản Chiết ủ rũ đặt nó trở lại mép giường.

"Nhưng em không thể làm như vậy."

Chủ nhật, thời tiết đẹp, Hoắc Dịch đã tranh thủ làm xong công việc, dành ra một ngày rảnh rỗi, chuẩn bị đưa Giản Chiết ra ngoài đi dạo, hai người cũng đã lâu không cùng nhau ra ngoài chơi.

Từ khi Giản Chiết trở lại trường đi học, cậu không còn bám dính Hoắc Dịch như trước nữa. Hoắc Dịch mua điện thoại di động mới cho cậu, cậu cũng không nhắn tin cho anh nhiều, điều này khiến Hoắc Dịch không lý do mà có chút nôn nóng.