Thiên Sư Muốn Nằm Thẳng, Nhưng Luôn Có KPI Tìm Đến

Chương 7: Ba đứa trẻ đều không phải là của anh ta

Cung Tiêu khẽ cười lắc đầu, cầm áo vest ở ghế lên rồi rời đi.

...

Ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu vào phòng.

Một tiểu shota năm tuổi đang nhíu mày nhìn màn hình điện thoại, thật đáng giận, vừa nãy rõ ràng thiếu chút nữa thôi, là nó có thể thắng được rồi.

Kết quả chỉ vừa chậm tay, dẫn đến khối vuông đặt sai vị trí, thua cả bàn cờ.

Nó bĩu môi không vui, gửi tin nhắn cho đối phương chơi thêm một ván, lần này nó nhất định có thể thắng.

“Không chơi nữa, tôi phải đi làm việc rồi, bại tướng dưới tay.”

Đối phương gửi đến một câu vô cùng kiêu ngạo, làm cho tiểu shota càng thêm tức giận, hai tay ôm ngực giận dỗi.

Hừ, tức quá.

Từ phía xa, một giọng nữ dịu dàng từ bên ngoài cửa truyền đến.

“Kỳ Tiểu Bảo, đừng có chơi game nữa, đến giờ ngủ trưa rồi.”

“Ồ...”

Bé đáng yêu đặt điện thoại xuống, bước đôi chân ngắn thở hổn hển mà bò lên giường.

...

Nhìn thắng lợi trên giao diện điện thoại, Sở Ly cực kỳ vừa lòng, mắt thấy sắp đến hai giờ, cậu chất điện thoại chuẩn bị tiếp tục bày sạp.

Buổi chiều cậu tìm một nơi gần công viên, chạy đến dưới bóng cây bày sạp.

Ở công viên có rất nhiều bóng cây, còn đặt không ít ghế nghỉ chân, cộng thêm gió lớn, rất thích hợp cho giờ nghỉ trưa.

Bên trong các ông các bà đang ngồi hóng mát, nhìn thấy cậu một người trẻ tuổi, lại lớn lên ngoan ngoãn đáng yêu, đi tới hỏi cậu có phải là gặp khó khăn gì muốn giúp đỡ không.

Còn về sạp của Sở Ly, đã bị bọn họ xem nhẹ, thời buổi này thật sự biết đoán mệnh, ít càng thêm ít, huống hồ Sở Ly thoạt nhìn còn trẻ tuổi như vậy.

Mức độ tin cậy không quá cao.

Sở Ly cảm ơn từ chối hết làn sóng nhiệt tình này đến làn sóng nhiệt tình các của các bác trai bác gái, không dễ gì mới nhàn nhã xuống, kết quả oan gia ngõ hẹp, gặp được người hôm qua tố cáo cậu.

Người này hôm qua đi đoán mệnh càng nghĩ càng hụt hẫng, cũng không có tâm trạng làm việc, dứt khoát xin nghỉ chạy đến chỗ này giải dầu, thật không ngờ lại gặp phải tên lừa đảo hôm qua, lập tức tức giận xông lên đầu.

“Tiểu tử cậu, lại ra ngoài mê hoặc quần chúng, xem ra hôm qua cảnh sát trừng phạt còn chưa đủ nặng.”

Một người đàn ông hơn 40 tuổi, tráng niên đã trọc đầu phẫn nộ trừng mắt nhìn Sở Ly, căm giận mà đi tới.

Sở Ly nhìn thấy hắn cũng rất tức giận, hôm qua cậu đoán mệnh cho hắn, kết quả bị hắn mắng một trận không nói, còn đi tố cáo cậu.

Lấy oán trả ơn, thật sự là bực mình.

Trách không được bị những người xung quanh che mắt, một chút cũng không nghe lời khuyên.

Các ông, các bà ngồi bên cạnh nhìn thấy thế lập tức không vui, lập tức đi tới ngăn cản.

Cái thái độ gì vậy?

Người đàn ông hơn 40 tuổi còn tính toán với đứa nhỏ nhà người ta, có biết xấu hổ không?

“Cái gì mà tôi không biết xấu hổ, mọi người nghe xem cậu ta nói tôi thế nào? Còn dơ hơn cả mắng chửi người.”

Người đàn ông này nghĩ đến lời Sở Ly nói hôm qua cũng rất ấm ức, vợ hắn mới mang theo 5 tháng, trong lòng hắn nổi lên hứng thú muốn bói toán một chút là nam hay nữ, kết quả...

“Nói thế nào?” Các ông các bà là tò mò nhất, lập tức hỏi không ngừng.

Người đàn ông không chịu mở miệng, dù sao chuyện xấu không thể nói ra ngoài, vẫn là Sở Ly tính tình ngay thẳng, ăn ngay nói thật mà nói ra.

“Tôi chỉ nói sự thật thôi, 3 đứa con của anh đều không phải của anh, đứa trong bụng vợ anh hiện tại cũng không phải.”

Hắc...

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy?

Các ông các bà hóng mắt có chút mơ màng sắp ngủ lập tức tỉnh táo, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Sở Ly, ý bảo cậu nói tiếp.

“Cậu còn dám nói, có tin tôi đánh cậu không.” Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi, cho dù là ai bị đội nhiều nón xanh như vậy cũng sẽ phẫn nộ như hắn.

“Anh không tin thì đừng tức giận.” Sở Ly không cam lòng yếu thế nói.

“Đây là chuyện tôi có tin hay không à? Cậu đây là đang nguyền rủa tôi, tôi tại sao không thể tức giận?” Người đàn ông bị các ông ngăn lại, không đến gần được Sở Ly, chỉ có thể duỗi cổ, mặt đỏ tía tia nói.

Hai người cách một đám người giằng co một lúc, cuối cùng vẫn là có một cuộc điện thoại đến, làm cho người đàn ông này an tĩnh lại.

“Nghe đi, nghe rồi anh sẽ biết được đáp án.” Sở Ly giọng điệu chắc nịch nói.

Người đàn ông có chút kinh ngạc nhìn Sở Ly một cái, cậu làm sao biết ai gọi điện thoại đến cho hắn?

Lẽ nào Sở Ly không có tính nhầm, lời cậu nói đều là sự thật?

Nếu là sự thật thì thật đáng sợ, người đàn ông không dám nghĩ tiếp, tay run rẩy ấn nút nghe, bởi vì nhất thời căng thẳng, thế mà còn trực tiếp ấn loa ngoài.

Đầu dây bên kia truyền đến giọng của một người phụ nữ: “Xin chào, là Tăng Tiểu Vĩ, Tăng tiên sinh sao? Tôi là nhân viên cơ cấu **, ngày hôm qua ngài đến chỗ chúng tôi kiểm tra đo lường ba phần kết quả ADN.”

“Là tôi, kết...kết quả có rồi sao?”

Trái tim người đàn ông nhấc lên cổ họng, hôm qua về đến nhà hắn mặc dù không tin lời Sở Ly nói, nhưng nghĩ tới những lời nói đùa trước đây của hàng xóm nói mấy đứa con của hắn lớn đến đều không giống hắn.

Lúc đó hắn chỉ xem là lời nói đùa không đặt vào lòng, bởi vì hắn và vợ hắn là tình yêu đầu thời đại học, tình cảm của hai người vẫn luôn rất tốt, cô ấy không thể nào phản bội hắn.

Nhưng vì để đề phòng, hắn vẫn là lấy đầu tóc của các con đưa đi kiểm nghiệm, vì để nhanh chóng có kết quả, trực tiếp lựa chọn nhận kết quả nhanh.

“Ba phần kết quả...”

Giọng nói từ trong điện thoại truyền ra trừ bỏ Sở Ly tất cả mọi người đều ngừng thở.

Nhất thời công viên cực kỳ an tĩnh, chỉ còn tiếng lá cây xào xạc.

“Kết quả ba phần kiểm nghiệm đều hiển thị, có tỷ lệ DNA với tiên sinh ngài vô cùng thấp, kết luận không phải là thân sinh di truyền.”

‘Bộp’ điện thoại trên tay hắn rơi xuống đất, lúc này điện thoại đã bị gián đoạn.

Người đàn ông ôm đầu, an tĩnh ngồi xồm xuống.

Mọi người tôi nhìn ông ông nhìn bà, hai mặt nhìn nhau.

Chuyện này thật sự là vô cùng ly kỳ hoang đường, bọn họ muốn an ủi cũng không biết mở miệng thế nào.

“Đừng tức giận, hiện tại biết cũng tốt hơn là bị lừa gạt cả đời, hơn nữa tôi thấy tài vận sắp tới của anh có dao động lớn, cẩn thận gia sản bị vợ anh tính kế.”

Vở kịch này Sở Ly nhìn thấy rất nhiều ở trên TV, nói rất có đạo lý.

Người đàn ông mặc dù bị đả kích nặng nề, có điều cũng tính là người có tâm lý mạnh mẽ, nghe vậy ngẩng gương mặt rơi đầy nước mắt lên, trong mắt lóe lên ngọn lửa hận thù.

Đúng vậy, hiện tại biết quả thật là tốt hơn cả đời giúp người khác nuôi con.

Nhiều năm như vậy, còn không biết đối phương ở sau lưng cười nhạo hắn thế nào.

Còn về đối tượng vợi hắn nɠɵạı ŧìиɧ, hắn nhất định phải điều tra được, hơn nữa còn phải làm cho hai người họ trả cái giá thảm khốc.

“Cảm ơn cậu, tiểu sư phụ, trước đó là tôi sai, là tôi quá mức võ đoán tạo nên phiền phức cho cậu, thật xin lỗi.”

Người đàn ông đứng lên, từ trong ví móc ra 100 tệ, đây là tiền bói toán ngày hôm qua của hắn.

“Không sao, tôi cũng không phải là người nhỏ mọn.” Sở Ly nhận tiền, lại chỉ đường cho hắn.

“Đối tượng vợ anh nɠɵạı ŧìиɧ chính là ở bên cạnh hai người, người quen gây án.”

“Được, cảm ơn tiểu sư phụ.” Người đàn ông nói xong rời đi, hắn phải về đi báo thù.

Các ông các bà thật không ngờ Sở Ly thật sự biết tính toán, ồn ào móc tiền ra muốn Sở Ly đoán mệnh.

Có người bói toán sức khỏe, có người tính sự nghiệp và nhân duyên của hậu bối....

Nhìn từng tờ từng tờ tiền, Sở Ly cười không khép miệng lại được.

Hắc hắc, phát tài rồi.

Cậu vui vẻ nói mọi người xếp hàng, kết quả 3 phút sau.

Cậu lại lần nữa ngồi lên xe cảnh sát.