Vẫn nên nhanh chóng vào phủ thì hơn, nếu bị người ta nhìn thấy có tiểu hài tử ôm Tiêu Nam Du gọi cha, lại còn giống hắn như đúc, thì công tử nhà hắn có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Tiêu Nam Du biết rõ sự việc hệ trọng, lập tức ngẩng đầu nhìn quanh, may mà trong ngõ không có ai khác, hắn lại nhìn về phía cổng lớn Trấn Quốc Công phủ.
Mang theo hai tiểu hài tử này vào phủ, e là cả phủ sẽ náo loạn.
Tiêu Nam Du chỉ do dự một chút, liền bế Tiêu Dĩ Chu nhét vào trong xe ngựa.
Khi hắn vừa nhấc chân định lên xe, chân lại bị người ta ôm lấy.
"Cha! Còn con! Còn con nữa!"
Tiêu Dĩ Tinh thấy Tiêu Nam Du sắp bỏ lại mình, vội ôm chặt lấy đùi hắn không buông.
Tiêu Nam Du không kịp nghĩ nhiều, bế nàng lên nhét vào trong xe ngựa.
Thanh Thạch thấy Tiêu Nam Du đã lên xe, cũng vội vàng nhảy lên, đánh xe rời đi, cứ như bọn họ chưa từng quay lại.
Xe ngựa rời khỏi ngõ Cửu Hoa, Tiêu Nam Du trong xe cũng dần bình tĩnh lại.
Hắn ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghiêm nghị, lưng thẳng tắp, cao quý mà lạnh lùng, ánh mắt nhìn về phía hai tiểu hài tử đang ngồi sát bên nhau.
Hai đứa bé, một nam một nữ, cũng nhìn hắn, đôi mắt trong veo có chút bất an.
"Ngươi tên gì?" Hắn hỏi bé trai.
"Tiêu Dĩ Chu." Tiêu Dĩ Chu khóe mắt vẫn còn vương nước mắt, dùng giọng nói trẻ con trầm ổn đáp.
Sắc mặt Tiêu Nam Du càng thêm nghiêm nghị, chữ lót “Dĩ” đúng là của đời sau nhà họ Tiêu.
"Còn ngươi?" Tiêu Nam Du lại nhìn về phía bé gái.
"Tiêu Dĩ Tinh." Tiêu Dĩ Tinh ngồi sát bên ca ca, dáng vẻ muốn gần Tiêu Nam Du nhưng lại không dám.
"Các ngươi nói ta là cha các ngươi?" Tiêu Nam Du lại hỏi.
"Vâng." Hai tiểu hài tử liên tục gật đầu.
"Vậy mẫu thân các ngươi là?" Tiêu Nam Du truy hỏi.
"Khương Mộc Ngôn." Tiêu Dĩ Chu đáp.
Tiêu Nam Du hít sâu một hơi, nhíu mày: "Đại tiểu thư phủ Thừa tướng... Khương Mộc Ngôn?"
Hôm qua hắn mới nghe nói, đại tiểu thư Khương Mộc Ngôn đang bàn chuyện hôn sự với biểu ca.
Hôm nay lại có hai tiểu hài tử chạy đến, nói là con của hắn và Khương Mộc Ngôn, thế đạo này thật quá hoang đường.
"Vâng." Tiêu Dĩ Chu gật đầu.
Tiêu Nam Du lại hít sâu một hơi, quả nhiên là đại tiểu thư phủ Thừa tướng.
Hắn bình tĩnh lại, hỏi tiếp: "Các ngươi bao nhiêu tuổi rồi?"
"Bốn tuổi." Tiêu Dĩ Chu ngoan ngoãn trả lời.
"Cha, chúng con đã bốn tuổi một tháng rồi." Tiêu Dĩ Tinh bổ sung.