"Rốt cuộc em thấy cậu ta tốt chỗ nào?"
...
Một cú điện thoại từ Tiền Minh Vi khiến Đường Hạo Đức phải đến.
Tiền Minh Vi ngồi thoải mái trên chiếc ghế sofa trong phòng bao, ánh mắt thoáng qua từng chi tiết Giang Nhược An từng đυ.ng vào.
Thực ra anh ta chưa từng để tâm đến Đường Hạo Đức, cũng chẳng buồn nhìn đến. Nhưng từ khi Tiểu Hảo xuất hiện, anh ta không thể không đối diện với sự hiện diện của người đàn ông này.
Anh ta không hiểu nổi, tại sao Đường Hạo Đức có thể đối xử thô lỗ với Tiểu Hảo như vậy. Anh ta không hiểu tại sao Tiểu Hảo phải tự mình đi xa như thế để tìm cậu ta và cũng không hiểu nổi vì sao Tiểu Hảo vẫn luôn nghe lời và dựa dẫm vào cậu ta.
Dựa vào cái gì chứ?
Nếu là anh ta, chỉ cần Tiểu Hảo nhíu mày một chút thôi, anh ta cũng sẵn sàng dâng tất cả những điều tốt đẹp nhất lên cho cậu.
Tiền Minh Vi chưa từng thích ai và anh ta cũng không nghĩ mình đang thích Tiểu Hảo. Nhưng bản tính chiếm hữu của anh ta đã ăn sâu trong người, hễ muốn thứ gì thì nhất định phải có được nó.
Việc Tiểu Hảo là bạn gái của người khác, hay việc cô ấy có thích anh ta hay không, không nằm trong phạm vi anh ta quan tâm. Điều quan trọng là cô ấy phải thuộc về anh ta, nằm trong tầm kiểm soát của anh ta.
Lúc này, cánh cửa phòng bao bị đẩy ra trước khi sự kiên nhẫn của anh ta cạn kiệt.
Tiền Minh Vi lập tức nở nụ cười thân thiện, nói:
"Cậu đến rồi. Tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Dù Đường Hạo Đức cảm thấy kỳ lạ khi bị gọi đến một mình, nhưng cậu ta không dám đắc tội với Tiền Minh Vi. Vì vậy, vẫn miễn cưỡng bước vào, hỏi:
"Chuyện gì vậy?"
Tiền Minh Vi vẫn giữ nụ cười, từ tốn ngồi thẳng dậy. Nhưng đôi mắt lạnh lẽo của anh ta khiến nụ cười trở nên xa cách và đầy uy hϊếp. Anh ta nói:
"Tôi muốn cậu chia tay với Tiểu Hảo."
Đường Hạo Đức đã nhận ra Tiền Minh Vi có ý với Giang Nhược An từ lâu. Việc này không khó đoán, bởi thái độ của Tiền Minh Vi và Văn Tử Mặc đối với Giang Nhược An quá rõ ràng. Tuy nhiên, điều này lại khiến Đường Hạo Đức cảm thấy đắc ý, vì anh ta tin tưởng vào mối quan hệ giữa mình và Tiểu Hảo.
Dựa vào thỏa thuận của họ, anh ta tự tin đáp:
"Không thể nào. Tiểu Hảo chỉ thích mỗi mình tôi. Em ấy tuyệt đối sẽ không chia tay với tôi."
Lời vừa dứt, một lực mạnh bất ngờ đẩy anh ta đập thẳng vào tường. Cơn đau lan khắp cơ thể khiến anh ta hoảng loạn. Trước khi kịp lên tiếng, Tiền Minh Vi đã túm lấy cổ áo anh ta, siết chặt đến mức anh ta không thể thở nổi.
Khuôn mặt của Tiền Minh Vi đanh lại, ánh mắt tối sầm, toát ra vẻ hung dữ và bạo lực. Anh ta gằn từng chữ:
"Tôi đã nhịn cậu đủ lâu rồi. Cậu là bạn trai của cô ấy thì sao? Cậu thử nói thêm một câu nữa xem?"
"Huống hồ, câu vừa rồi tôi nói không phải là một câu hỏi."
"Mà là thông báo."