Nước ấm ngập qua đỉnh đầu, tầm mắt Cừu Kỳ tan rã trong ánh sáng vỡ vụn, đầu óc ong ong, kèm theo dưỡng khí bị tách khỏi cơ thể là nỗi sợ hãi ngập tràn, trong cảm giác nghẹt thở lạnh buốt này, cơ thể cô đang chìm xuống không ngừng.
Không phải chứ, bồn tắm nhà ta sâu vậy sao?
Cô gái đang độ xuân xanh, lúc ra đi không ai đặt hoa bên cạnh quan tài cũng không sao, nhưng lại chết theo kiểu mất mặt thế này?
"22 tuổi, Cừu mỗ tắm tại nhà, trượt chân chết đuối trong bồn tắm."
Chỉ cần nghĩ đến tiêu đề tin tức nghẹt thở này thôi, Cừu Kỳ đã muốn tu 3 chai nước ngọt có ga để giải tỏa áp lực.
…
“Đại nhân, nước quá lạnh sao?” Một giọng nói trong trẻo dễ nghe truyền vào tai, giọng nói dịu dàng, nhưng ngữ điệu lại lạnh như băng: “Sắc mặt ngài không tốt lắm.”
Như có ai đó cầm chuông bạc leng keng gõ nhẹ bên tai, ngay sau đó, một luồng sức mạnh như thủy triều tràn vào tim Cừu Kỳ, mạnh mẽ và thô bạo, hoàn toàn không để ý đến sức chịu đựng của cô.
Cơn đau tức ngực nhanh chóng thay thế cơn đau nghẹt thở, lập tức đánh thức ý thức hỗn loạn của Cừu Kỳ khỏi bóng tối.
“Ưm ưm ư — Ha!” Cừu Kỳ ngoi đầu lên khỏi mặt nước, hai tay theo bản năng quơ trên không trung, muốn bám vào thành bồn tắm trong ký ức, nhưng chạm vào lại là cảm giác mềm mại, mát lạnh.
Người?
“Đại nhân.” Giọng nói vừa rồi lại vang lên, lần này Cừu Kỳ chắc chắn mình không nghe nhầm.
Cô lau nước trên mặt, mở đôi mắt cay xè ra tìm kiếm hướng phát ra âm thanh.
Vừa nhìn đã thấy một khung cảnh xa lạ — cô hoàn toàn không ở trong phòng tắm nhà mình.
Đây là một hồ tắm rất lớn, rộng như bể bơi trong nhà, nước không nóng, rất lạnh, lạnh thấu xương, nhưng kỳ lạ là, cô ngâm mình trong đó lâu như vậy mà cơ thể không hề run rẩy, cứng đờ, thậm chí còn không có nổi da gà.
Cừu Kỳ vẽ tranh lâu ngày, khuỷu tay và vai lưng suốt ngày đau nhức, nhưng bây giờ tất cả những cảm giác đó đều biến mất, cứ như đột nhiên được thay một cơ thể khỏe mạnh, tràn đầy sức lực, cô có thể nhảy lên tại chỗ đánh mười bài quyền.
Hôn mê, dị giới, cộng thêm một cơ thể hoàn toàn mới… Bản thân Cừu Kỳ là họa sĩ truyện tranh, mô típ này cô quá quen thuộc — chẳng phải đây là kịch bản xuyên không sao, hơn nữa còn là nữ chính.
Tốt, quá tốt rồi!
Cừu Kỳ từ lâu đã mơ ước được xuyên không một lần, chuyện tốt này cuối cùng cũng rơi xuống đầu cô!
Nghĩ đến đây, Cừu Kỳ không khỏi bật cười, sau đó cô cũng nhanh chóng nhận ra ánh mắt quá mức mãnh liệt trên đỉnh đầu.
Đúng rồi, còn có người ở đây.
“Chào…” Cừu Kỳ vừa định nở nụ cười thân thiện để chào hỏi, thì sau khi nhìn rõ mặt đối phương, cô dần dừng lại.
Có lẽ dùng từ ngây người để hình dung sẽ chính xác hơn.
Khuôn mặt người phụ nữ lạnh lùng, không phù hợp với cách xưng hô khiêm tốn “Đại nhân” trong miệng cô ta là ánh mắt thẳng thắn và mạnh mẽ, đang nhìn chằm chằm vào mắt Cừu Kỳ. Nếu là bình thường, Cừu Kỳ có thể sẽ không cam lòng yếu thế mà nhìn lại, rồi nói “Nhìn cái gì”, nhưng bây giờ cô không làm được… Bởi vì khuôn mặt này thực sự quá hợp gu cô.
Gương mặt tinh xảo như được chế tác bởi những nghệ nhân lành nghề sau hàng trăm năm, dưới hàng lông mày nhạt màu là đôi mắt xanh trong vắt như đại dương, hàng mi màu bạc trắng giống màu tóc của cô ta hơi rũ xuống khi cúi đầu nhìn người khác, kết hợp với ánh mắt lạnh lùng, toát lên vẻ băng giá.
Mái tóc bạc của người phụ nữ buông xõa trên vai, mềm mượt như thác nước, còn khoa trương hơn cả quảng cáo dầu gội đầu, ánh mắt Cừu Kỳ dõi theo mái tóc dài ấy, dừng lại trên làn da trắng mịn, bóng loáng của cô ta.
Làn da này còn trắng hơn cả khi dùng filter, vóc dáng còn đẹp hơn cả CG trong game, ngay cả giọng nói cũng giống hệt diễn viên l*иg tiếng mà Cừu Kỳ yêu thích, chỉ vài tiếng “Đại nhân” vừa rồi suýt chút nữa khiến xương cốt cô tan chảy.
Trời ơi.
“Chết tiệt…” Cừu Kỳ nhìn vào mắt cô ta, không nhịn được thốt lên, “Đẹp chết đi được!”
Thực sự là một đại mỹ nhân — lại còn đang không mặc đồ.
Vừa nghĩ đến đây, một luồng hơi nóng bốc lên đầu, chất lỏng ấm áp chảy xuống mũi Cừu Kỳ.
Cô đưa tay lên sờ, ngơ ngác nhìn xuống, đầu ngón tay dính một màu đỏ chói, cô đang chảy máu mũi…
Phương châm sống của Cừu Kỳ: “Sống hết mình.”
Sở thích của Cừu Kỳ: “Đồ ăn ngon, mỹ nhân, truyện tranh.”
Vì vậy, trước mặt là một đại mỹ nhân như vậy, cô không chảy nước miếng đã là tốt lắm rồi, chảy máu mũi cũng coi như là còn giữ được chút mặt mũi.
Người phụ nữ khẽ nhíu mày, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, có lẽ là cảm thấy không thoải mái với những câu nói “thô tục” quá hiện đại của Cừu Kỳ.
“Đại nhân, tắm rửa trước đã.” Mỹ nhân có vẻ tâm trạng không tốt lắm, đôi mắt u ám mang theo chút vẻ cam chịu, sau đó cô ta hơi cúi người nói: “Thân thể ta không sạch sẽ, không thể hầu hạ đại nhân.”
Cừu Kỳ: "..." Vừa vào đã trực tiếp tăng tốc độ kịch bản? Kịch bản này được đấy! Ông trời thương ta vậy sao?
“Không không không, ngươi hiểu lầm rồi, ta không cố ý sàm sỡ ngươi…” Cừu Kỳ đỏ mặt rụt tay lại, sau đó mới nhớ ra mình còn chưa biết tên cô ta, bèn hỏi: “Mỹ nhân, xưng hô thế nào?”
Trong mắt người phụ nữ có chút nghi hoặc, nhưng trên mặt vẫn là vẻ lạnh lùng: “Đại nhân, ngài đang đùa với ta sao?”