Sau Khi Trọng Sinh Thành Omega Ai Cũng Tranh Nhau Muốn Cưới Tôi

Chương 10

Phó Viễn Chu thoát khỏi trang trò chuyện với Tạ Lâm, vào danh bạ tìm tên Ngu Phi. Cậu định gửi cho cô một tin nhắn, nhưng gõ được nửa chừng thì dừng lại, sau đó lại xoá từng chữ một.

Thực ra, trước khi tái ngộ, dù có thông tin liên lạc của Tiểu Phi, nhưng hai người đã hoàn toàn xa lạ. Cùng lắm chỉ là gửi lời chúc vào các dịp lễ tết, ngoài ra gần như không có bất kỳ giao tiếp nào. Bây giờ mà gửi tin nhắn thì có vẻ quá đường đột.

Không chỉ vậy, Phó Viễn Chu còn nhận ra mình thậm chí đã ghi chú sai tên của Tiểu Phi, viết nhầm "Ngu Phi" thành "Dư Phi*". Nếu không phải nhờ ảnh đại diện giống nhau, có lẽ cậu còn tưởng đây là người khác.

Cậu vội vàng sửa lại tên, thầm nghĩ may mà Ngu Phi không nhìn thấy. Sau đó, cậu tiện tay mở trang cá nhân của cô, định xem qua ảnh để hoài niệm về vẻ đẹp của bạn gái cũ. Nhưng đáng tiếc, trang cá nhân trống không, chẳng có lấy một tấm ảnh nào.

Đúng rồi... Phó Viễn Chu chợt nhớ ra. Hiện tại Tiểu Phi vẫn chưa về nước, cô chủ yếu dùng Instagram để đăng bài, gần như không sử dụng ứng dụng mạng xã hội trong nước.

Hay là lên Instagram xem thử? Cậu vẫn nhớ tài khoản của Tiểu Phi.

Phó Viễn Chu lướt ngón tay trên màn hình điện thoại, nhưng rồi dừng lại.

Cậu lặng người một lúc, cuối cùng từ bỏ ý định. Ứng dụng Instagram đã bị gỡ khỏi điện thoại, bởi mỗi lần nhìn thấy biểu tượng của nó, cậu lại nhớ tới một người khác.

Chính vì quen biết người đàn ông đó trên Instagram vào năm nhất cấp ba mà sau này cậu từng bước rơi vào vực thẳm, cuối cùng phải chịu một kết cục bi thảm.

Sau khi sống lại, Phó Viễn Chu đã nhanh chóng chặn tất cả phương thức liên lạc với người đàn ông đó, đồng thời gỡ cài đặt Instagram. Lần này cậu cũng không tải lại, dù sao chẳng mấy chốc Tiểu Phi cũng sẽ về nước, cậu không vội.

Phó Viễn Chu mím môi, gửi lại cho Tạ Lâm một biểu cảm "OK".

Khi trả lời, cậu lặng lẽ trừng mắt nhìn vào ảnh đại diện của Tạ Lâm một cái. Nghĩ lại vẫn khiến cậu bực mình. Sau này, cậu và Dư Phi vì một số lý do mà chia tay, tâm trạng tồi tệ, còn Tạ Lâm thì lại có vẻ rất vui. Anh ta vốn chẳng ủng hộ mối quan hệ của hai người, thậm chí khi họ mới xác định mối quan hệ, Tạ Lâm đã giận dỗi, mấy ngày liền không thèm nhìn cậu với thái độ tử tế.

“Anh xem thường ai vậy chứ...”

Phó Viễn Chu lẩm bẩm một mình. Nếu giỏi thì bây giờ cũng đừng giả vờ thân thiết với cậu. Dù cậu không truy cứu chuyện cũ, nhưng mối thù bị cắn tuyến thể đó, cậu sẽ nhớ mãi, chết cũng không quên.

Còn việc lần này có tái hợp với Ngu Phi hay không, Phó Viễn Chu vẫn chưa quyết định.

Chuyện đó còn phải xem tình hình. Quan trọng nhất là Tiểu Phi cũng phải là một Omega. Tệ nhất thì cũng phải là một Beta. Nếu cô là Alpha... thì cậu hoàn toàn sẽ không cân nhắc. Chẳng lẽ sau này cậu lại phải sinh con cho cô ấy sao?

Thời gian nghỉ lễ luôn trôi qua rất nhanh. Chớp mắt đã đến ngày tựu trường. Trong mấy ngày này, Phó Viễn Chu đã thích nghi khá tốt, bởi ngoài việc phân hóa giới tính, những khía cạnh khác vẫn giống hệt như trước.