Phó Viễn Chu: "Anh nói lại lần nữa, tôi nghe không rõ. Anh nói tôi đồng ý cái gì với anh cơ?"
"Đồng ý hẹn hò với anh." Tạ Lâm đứng trước mặt cậu, anh cao hơn Phó Viễn Chu vài phân, phải hơi cúi xuống mới nhìn thẳng vào mắt cậu. "Em tháo vòng cổ đến tìm anh, chẳng phải là ngầm ám chỉ muốn anh đánh dấu em sao?"
"..."
Phó Viễn Chu sững sờ.
Cậu ngơ ngác nhìn Tạ Lâm, Tạ Lâm cũng nhìn lại cậu. Hai người đều im lặng.
Vài giây sau, Phó Viễn Chu đột nhiên nhảy lùi ra xa, vẻ mặt kinh hãi tột độ, hét lên đầy khó tin: "Anh điên rồi à? Anh nói bậy cái gì thế!"
"Không được sao?" Tạ Lâm hỏi.
"Nói thừa!" Mặt Phó Viễn Chu đỏ bừng. "Làm sao tôi có thể hẹn hò với anh được!"
"Tại sao không được?" Tạ Lâm lại hỏi.
Anh hỏi rất nghiêm túc, Phó Viễn Chu không thể hiểu nổi. Đáp án rõ ràng như thế, còn truy hỏi làm gì nữa?
Nhưng Tạ Lâm dường như lại cảm thấy rất thú vị, thậm chí còn nắm lấy cổ tay Phó Viễn Chu, không để cậu trốn, trầm giọng nói: "Nói cho anh lý do."
Bất đắc dĩ, Phó Viễn Chu đành trả lời: "Anh là con trai, tôi cũng là con trai."
"Rồi sao?"
"Tôi không phải người đồng tính..." Phó Viễn Chu lầm bầm.
Cậu không kỳ thị người đồng tính, nhưng cũng không muốn bản thân trở thành một trong số họ. Hơn nữa, nếu đối tượng lại là người anh em tốt của mình, thì càng đáng sợ hơn. Dù cậu muốn bù đắp cho Tạ Lâm ở kiếp này, nhưng điều đó không có nghĩa cậu sẽ "hiến thân" cho anh ta!
Giọng Tạ Lâm bình thản: "Anh cũng không phải."
"Vậy mà anh còn hỏi tôi có đồng ý hẹn hò không?" Phó Viễn Chu trừng mắt.
"Em là Omega, anh là Alpha, không tính là đồng tính." Tạ Lâm đáp.
Nghe vậy, Phó Viễn Chu thầm chửi trong lòng. Cậu suýt quên mất, thời đại bây giờ đã khác rồi, có tới sáu giới tính. Xem ra quan hệ giữa nam A và nam O không được tính là đồng tính, ừ thì... không tính...
Nhưng cậu cũng không thể hẹn hò với Tạ Lâm được! Như vậy là sao? Biến thành Omega rồi để "cởϊ qυầи cho anh em mình vui vẻ"? Không đời nào! Nếu Tạ Lâm dám "vui vẻ", cậu sẽ tuyệt giao với anh ta luôn!
Phó Viễn Chu dứt khoát nói: "Tôi không hẹn hò với Alpha. Tôi sau này sẽ... sẽ hẹn hò với Omega nữ."
Trước đây cậu từng đọc trên mạng, trong sáu giới tính, Omega ở dưới đáy chuỗi thức ăn. Nếu cậu nhất định phải "đè" được ai đó, thì chỉ có thể là Omega nữ, ngay cả Beta nữ còn khó nói.
"..."
Ánh mắt Tạ Lâm thoáng thay đổi. Anh im lặng vài giây trước khi lên tiếng:
"Vừa nãy em còn nói mình không phải người đồng tính."
Phó Viễn Chu: "..."
Chết tiệt, chuyện nam nữ yêu nhau từ bao giờ lại bị coi là đồng tính chứ!
Phó Viễn Chu chỉ thấy chuyện này thật quá nực cười, hoàn toàn không thể nói lý với Tạ Lâm. Cuối cùng cậu chỉ có thể xua tay liên tục:
"Không đeo vòng cổ là lỗi của tôi, khiến anh hiểu lầm. Nhưng giữa chúng ta... thật sự không thể. Tôi với anh làm anh em bao nhiêu năm rồi, không thể có ý gì với anh được."