Lúc này, người nam nhân thứ chín cũng đã ngồi xuống, hắn chọn vị trí ngay bên cạnh Mạnh Phức Du.
Người này có dáng vẻ rất tuấn tú, sau khi an tọa vẫn giữ lưng thẳng tắp, bờ vai rộng toát lên vẻ bình thản, dáng người săn chắc ẩn hiện dưới lớp quần áo ôm gọn, nhìn qua liền biết là người có thói quen rèn luyện lâu dài. Sự hiện diện của hắn khiến thân hình có phần mảnh khảnh của người đàn ông ngoại quốc đối diện trở nên càng thêm nhỏ bé.
Người đàn ông ngoại quốc lướt mắt qua hắn một cái, rồi lại nhanh chóng dời ánh nhìn về phía Mạnh Phức Du, cười nói: “Vậy ra cô không dùng thẻ, đúng không? Cô gái xinh đẹp.”
Ngay lúc đó, người đàn ông số năm với hàm răng hô bước tới, tay bưng bát mì, dáng vẻ như vừa muốn gia nhập vào cuộc trò chuyện lại vừa dè dặt, ánh mắt đảo qua đảo lại. Nhưng chưa kịp nói gì thì đã bị người phía sau kéo lại.
Hắn quay đầu nhìn, thì ra là nữ sinh mặt tròn má đỏ – người mang số ba, có phần mũm mĩm. Cô hất cằm về một hướng khác, nói khẽ: “Không có mắt nhìn gì cả. Hai tên kia không phải đang thảo luận mà là đang tán gái đấy. Chúng ta qua bên kia đi.”
Người thứ năm chần chừ một lát rồi cũng đành đi theo cô sang nhóm khác.
Lúc này, người đàn ông ngoại quốc tiếp tục, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng mà sâu lắng, mắt xanh lam chăm chú không rời khỏi Mạnh Phức Du: “Cô có biết người thích dùng thẻ… thường là loại người thế nào không?”
“Là người thế nào?” – Mạnh Phức Du thuận miệng hỏi.
“Hung bài mới thích dùng thẻ.” Hắn trả lời.
Bất ngờ, nam nhân thứ chín lên tiếng. Mạnh Phức Du nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt như cũ, không chút biểu cảm, tiếp lời: “Đặc biệt là ba người lập tổ hợp hung bài, dùng thẻ Tốn Phong để thay đổi diện mạo rồi lại dùng thẻ Ly Hỏa dẫn đội hữu vào sân. Nghe nói, những người như vậy thường thuộc một tổ chức nào đó.”
Lúc này, ánh mắt người đàn ông ngoại quốc mới chuyển hướng về phía hắn, có chút hứng thú hỏi: “Anh hình như biết khá nhiều, có thể kể tôi nghe thêm không?”
Nam nhân thứ chín vẫn giữ phong thái nhã nhặn, vừa thong thả cắt thịt bò thành từng miếng nhỏ trong đĩa, vừa điềm nhiên đáp: “Chỉ biết sơ sơ thôi, cũng là nghe người khác nói lại.”
“Vậy à…” Người ngoại quốc có phần thất vọng.
Sau khi tiến vào tầng thứ tư, phần lớn người chơi đều đã nắm được những tin tức rò rỉ trong đêm qua. Bàn luận lúc này cũng không còn mấy ý nghĩa.
Ăn sáng xong, ai nấy tản đi mỗi người một hướng, hoặc đến pháo đài giải trí hoặc trở về phòng nghỉ ngơi.
Người có thể sống sót tới tầng này đều đã có hiểu biết nhất định về quy tắc giải mã, công dụng của các loại thẻ và những lối chơi thông thường. Bởi vậy, vào sáng sớm ngày thứ hai, khi con rối chấp sự dẫn số ba cô gái má hồng vào chiếc l*иg, cả căn phòng hội nghị đều đồng loạt nhíu mày.
Số ba có vẻ ngơ ngác, mãi đến khi hàng rào sắt đóng sầm lại phát ra tiếng “loảng xoảng”, cô mới hoàn hồn: “Chuyện gì vậy? Cái vòng này… mình nhìn mà chẳng hiểu gì hết.”
Trong phòng, tám người còn lại ngồi quanh bàn hội nghị ai nấy đều mang vẻ mặt khác nhau.
“Tôi cũng không hiểu lắm…” Người số bốn mang danh kẻ trộm vò đầu bứt tóc rồi nghiêng đầu hỏi người thứ năm – nam nhân răng hô đang giữ thẻ Thánh đồ: “Còn cậu?”
“Hửm?” – ánh mắt người này thoáng lảng tránh, rồi lắc đầu:
“Cũng không rõ…”
Thánh nữ bài – người bị phiếu quyết vào ngày đầu tiên lạnh lùng cười khẩy: “Có gì mà không rõ? Trong thẻ tin tức rõ ràng có hung bài.”
Hắn thân hình gầy gò, sắc mặt nhợt nhạt vì đói, ôm bụng xoa nhẹ mấy lần, tỏ ra vô cùng khó chịu.
Mạnh Phức Du gõ nhịp cây bút trên mặt bàn một cách có tiết tấu, ánh mắt điềm tĩnh lần lượt quét qua từng người, đến khi dừng lại ở nam nhân thứ chín thì cả hai ánh mắt khẽ giao nhau. Hắn bình thản nhìn lại, đôi mắt phổ thông đến mức dễ bị lãng quên, chỉ trong thoáng chốc liền dời đi.
Mạnh Phức Du lên tiếng: “Vậy chúng ta bắt đầu theo thứ tự thẻ tin tức đi. Tôi trước. Hôm qua, tôi nhận được thông tin rằng trong số mười và số ba có một người giữ hung bài.”
Vì Thánh nữ bài số một đã bị loại từ ngày đầu, người đồng cảm có thể vượt quyền nghiệm thẻ ở vị trí số mười.
Tiếp đó là lượt của phù thủy người mang số sáu: “Hôm qua tôi kiểm tra, xác nhận người bị loại ngày đầu tiên đúng là Thánh nữ bài.”
Bầu không khí trong phòng lập tức trở nên căng thẳng.
Thẻ tin tức cuối cùng còn lại chính là chiêm tinh sư người số tám.
Nam nhân mắt xếch như hồ ly đảo cây bút vài vòng trong tay, rồi nhẹ nhàng ném lên bàn: “Tôi muốn công khai thân phận thật. Tôi không phải chiêm tinh sư. Tôi là kỵ sĩ. Vì có năng lực đặc biệt nên đã thử dẫn đao ác quỷ về phía mình, nhưng thất bại. Tôi đoán trong đội hung bài có người cầm gương hai chiều, bài của tôi vừa ra trận đã bị nhìn thấu.”
Số tám nói tiếp: “Đêm qua, tôi đã lén gặp người canh giữ số chín để tiết lộ thân phận và nhờ hắn không dùng năng lực bảo vệ lên tôi.”
Người canh giữ có năng lực bảo vệ một người mỗi đêm khỏi lời nguyền của ác quỷ, nhưng không thể bảo vệ chính mình. Thứ tự ưu tiên khi bảo vệ giống với logic ra tay của ác quỷ: chiêm tinh → đồng cảm → phù thủy → Thánh thương.
Nam nhân thứ chín đúng lúc tiếp lời: “Đúng là cậu ấy đã tìm đến tôi. Tối qua, tôi bảo vệ người mang thẻ đồng cảm số hai.”
Số tám tiếp tục: “Vậy tức là, đêm qua tôi và người đồng cảm đều an toàn. Tôi hiện có hai hướng suy đoán: Thứ nhất, tại sao ác quỷ lại chọn gϊếŧ Thánh thương thay vì phù thủy? Theo tôi, phù thủy có vai trò lớn hơn trong giai đoạn suy luận. Hai khả năng có thể xảy ra: Một, trong nhóm hung bài không có kẻ chết thay nên ác quỷ chọn phương án an toàn. Hai, thân phận của phù thủy vẫn còn nghi vấn và người số sáu có thể là hung bài.”