Lâm Bạch thật cẩn thận mở cửa sổ siêu thị ra, xoay người nhảy ra ngoài, động tác thong thả dò đường đi phía trước.
Khu vực này có nhiều cây cối và thảm thực vật nên có thể yểm hộ bọn họ.
Khoảng mười phút sau, Lâm Bạch nhoài người ra ngã tư phía trước, vẫy vẫy tay với bọn Lộc Khê.
Đây là kế hoạch mà họ đã vạch ra từ sáng sớm, Lâm Bạch đi trước dò đường, thăm dò tình huống Zombie phân bố, nếu số lượng không nhiều có thể hành động thì vẫy tay, đám người Lộc Khê liền đi ra ngoài.
Mấy người lợi dụng cây cối che đậy chậm rãi đi về phía trước.
Hứa Kiều Vận đi ở phía trước, Lộc Khê theo sát sau đó, Cố Vọng đi theo bên cạnh.
So với Lộc Khê cùng Hứa Kiều Vận thận trọng cẩn thận, bước đi thong thả, Cố Vọng quả thực giống như đại gia đi du lịch, sân vắng tản bộ giống như đang đi dạo trong hoa viên nhà mình.
Lộc Khê không thể không phân thân ra để chú ý vị đại gia này, sợ cô nhất thời không chú ý vị này phát ra động tĩnh gì mọi người đều sẽ xong đời.
Rốt cuộc cũng gặp được Lâm Bạch, Lộc Khê cùng Hứa Kiều Vận đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Đi, tiến vào toà nhà tổng hợp.” Lâm Bạch hạ giọng nói.
“Cứu mạng! A!”
Một tiếng thét chói tai truyền đến, Lộc Khê quay đầu lại, da đầu gần như tê dại.
Một nam sinh bị một đám Zombie theo sau, cậu ta lập tức bị đánh gục trên mặt đất, phát ra tiếng hét thảm sau đó không có tiếng động gì nữa, chỉ còn lại tiếng cắn xé khiến người ta lạnh thấu xương.
Theo tiếng thét chói tai của nam sinh, đám Zombie đang rũ đầu xung quanh bốn người Lộc Khê vô thức hoảng loạn lập tức giống như tiêm máu gà, lao về phía đám người Lộc Khê.
“Chạy mau!” Lâm Bạch gầm lên giận dữ, lôi kéo Hứa Kiều Vận chạy tới toà nhà tổng hợp ở phía trước.
Lộc Khê mới vừa chạy được hai bước, quay đầu lại phát hiện Cố Vọng đang không nhanh không chậm mà đi tới.
Trong lòng cô quả thực muốn hỏi thăm trên dưới ba đời nhà Cố Vọng, anh quả thực chính là yêu tinh chuyên gây chuyện!
Lộc Khê xoay đầu kéo lấy cánh tay Cố Vọng, dùng hết toàn lực kéo anh đuổi theo Lâm Bạch cùng Hứa Kiều Vận ở phía trước.
Cố Vọng có chút kinh ngạc, ánh mắt anh dừng trên bàn tay đang kéo lấy cánh tay anh của Lộc Khê, tay cô rất nhỏ, khó khăn lắm mới nắm lấy cánh tay anh, chiếc áo khoác đen khiến bàn tay cô lúc này đặc biệt trắng nõn, giờ phút này đang gắt gao kéo anh.
Nhìn Lộc Khê thở hồng hộc sắp chạy không được nữa, anh có chút nói không nên lời, trở tay nắm lấy tay Lộc Khê, kéo cô chạy về phía trước.
Tố chất thân thể thật kém, Cố Vọng nghĩ.
“Mau tiến vào! Lộc Khê! Cố Vọng!”
Ngay lúc Cố Vọng túm Lộc Khê chạy vào trong, Lâm Bạch cùng Hứa Kiều Vận một trái một phải đóng cửa lối đi an toàn lại, đồng thời cài chốt an toàn.
Lộc Khê đã không thể chạy được nữa, nhưng cô không thể dừng lại, cô biết, cánh cửa an toàn sẽ không tồn tại được lâu, có lẽ vài phút nữa, nơi này sẽ tràn đầy Zombie.
Giờ phút này Lộc Khê chỉ thấy may mắn, may mắn gara ngầm chỉ có một hai Zombie, một mình Lâm Bạch đã có thể đối phó.
Có tiếng bước chân hỗn loạn từ lối đi an toàn vang lên, trong lòng bọn họ trầm xuống, cửa đã bị phá nhanh như vậy.
“Xe ở chỗ này, nhanh!” Lâm Bạch tìm được xe, Hứa Kiều Vận lập tức đi đến ghế phụ, Lộc Khê kéo Cố Vọng lập tức lên xe.
Gần như ngay khi Lâm Bạch khởi động động cơ, một đàn Zombie ùa vào từ lối vào, xa xa nhìn lại rậm rạp dày đặc, Lộc Khê không chút nghi ngờ, chỉ còn chưa đầy một phút bọn họ sẽ chỉ còn lại một bộ xương, ngay cả cơ hội biến thành Zombie cũng không có.
Lâm Bạch phát động xe, dùng tốc độ tối đa chạy về lối ra B.
Lộc Khê ngồi ở cửa sổ phía sau nhìn ra ngoài, đàn Zombie dày đặc, hàng Zombie phía trước bị đám phía sau nhảy lên phác gục, từng gương mặt xanh trắng gào rống, điên cuồng truy đuổi xe của bọn họ.
Khi chiếc xe cuối cùng cũng lăn bánh trên con đường rộng rãi, ba người mới bắt đầu chậm rãi bình tĩnh lại.
Ánh mắt Cố Vọng bình tĩnh mà nhìn chằm chằm Lộc Khê nắm lấy tay mình, anh có thể cảm nhận được, cô rất sợ hãi, khi lên xe đã nắm chặt lấy tay anh, lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Nghĩ đến Lộc Khê quay đầu lại giữ chặt anh, Cố Vọng khịt mũi coi thường.
Vừa hèn nhát vừa thích xen vào việc của người khác.
Lộc chân chó lại bị bỏ thêm một đánh giá.
[Đinh, trước mắt tiến độ ổn định thế giới 32%, hy vọng ký chủ tiếp tục cố gắng nha ~]
Trái tim vừa mới bình tĩnh của Lộc Khê lại nhảy nhót trở lại, vai ác nhất định là vì cô vừa rồi quay lại cứu anh nên cảm nhận được ấm áp!
Bước gần hơn một bước trên con đường về nhà!
Lúc này đã là đêm khuya, bên đường thỉnh thoảng có vài Zombie bị tiếng gầm rú của ô tô hấp dẫn, Lâm Bạch không chút do dự lái xe đâm qua.
Chiếc xe vận tải nhỏ chậm rãi đi về vùng ngoại thành, lại qua ba giờ, trời đã sắp sáng.