Xuyên Sách: Tôi Cứu Vớt Thế Giới Dựa Vào Công Lược Vai Ác

Chương 2.2: Thức tỉnh dị năng

Sắc mặt Lâm Bạch ngưng trọng nhìn Lộc Khê, phía sau là tiếng sợ hãi la hét của các bạn học, trước mặt là bạn học còn chưa biến thành Zombie.

“Lộc Khê……” Hứa Kiều Vận nhẹ giọng gọi.

Lộc Khê bình tĩnh xé một góc tay áo dài trên áo khoác và băng bó vết thương cho Cố Vọng để cầm máu, dù sao mùi máu tươi có lẽ sẽ dẫn dụ Zombie.

“Tớ biết.” Cô cố hết sức nâng Cố Vọng dậy, “Tớ không thể quăng cậu ấy ra ngoài, các cậu cũng thấy đó, cậu ấy chỉ rơi vào hôn mê, cũng không trở thành Zombie.”

“Kiều Vận, cậu học y, cậu hẳn là biết, con người có thể chiến đấu chồng lại virus, cậu ấy không biến thành Zombie, không phải là là bằng chứng tốt nhất sao, có lẽ cậu ấy đang cố hắng chống lại virus?”

“Chỉ cần cậu ấy còn chưa biến thành Zombie, cậu ấy vẫn là bạn học của chúng ta.”

“Hiện tại cậu ấy vẫn là người, nếu bây giờ quăng cậu ấy ra ngoài, chính là gϊếŧ người.”

“Tớ biết các cậu sợ hãi, tớ sẽ mang cậu ấy tới phía trước siêu thị, các cậu có thể khoá cửa kho hàng lại, tớ bảo đảm, cho dù cậu ấy biến thành Zombie, tớ cũng sẽ không để cậu ấy tới kho hàng làm thương tổn các cậu.”

Giọng nói của Lộc Khê không lớn, lại rất kiên định, đủ để cho tất cả bạn học nghe thấy.

Im lặng hồi lâu, người đầu tiên lên tiếng chính là Lâm Bạch.

“Được. Bạn học Lộc, vất vả cho cậu rồi.”

Lộc Khê gật đầu cảm ơn, cô biết Lâm Bạch nhất định sẽ đồng ý, trong nguyên tác, từ đầu đến cuối Lâm Bạch chính là một người chính trực thiện lương như vậy, chỉ cần Cố Vọng còn chưa phải là Zombie, Lâm Bạch sẽ không ném anh ra ngoài.

“Nhưng mà…”

“Đủ rồi!” Còn có người do dự, Lâm Bạch thấp giọng răn dạy, “Hiện tại cậu ấy còn chưa phải Zombie, nếu bây giờ quăng cậu ấy ra ngoài, là gϊếŧ người!”

“Giữ lại sức lực không để đối phó Zombie, ngược lại muốn chĩa mũi đao về phía bạn học của chúng ta sao?”

Lâm Bạch biết trong ngày tận thế mà tỏ ra thiện lương sẽ chỉ trở thành trở ngại, nhưng anh ta không hy vọng vào ngày đầu tiên của tận thế, mọi người đã đánh mất nhân tính, gϊếŧ hại lẫn nhau.

Ngay cả khi ngày này cuối cùng sẽ đến, anh ta cũng hy vọng sẽ đến muộn một chút, để văn minh nhân loại kéo dài hơn một thời gian nữa.

Vẻ mặt Hứa Kiều Vận lo lắng mà nhìn Lộc Khê, từ trong kho hàng lấy ra một sợi dây thừng buộc đồ.

“Lộc Khê, trói cậu ấy lại đi.”

Lộc Khê nhận lấy dây thừng, nói cảm ơn với Hứa Kiều Vận.

Lâm Bạch đi tới hỗ trợ trói chặt Cố Vọng, cùng Lộc Khê đỡ Cố Vọng ra phía trước siêu thị, khóa cửa siêu thị dẫn vào nhà kho.

***

Buổi tối.

Trăng máu đến đúng giờ, Lộc Khê nghe thấy tiếng kinh hô từ bên kho hàng truyền đến, chắc là có người hôn mê.

Sắc mặt Cố Vọng tái nhợt, trên mặt đều là mồ hôi, môi mím chặt, mày nhăn lại, giống như đang thừa nhận thống khổ rất lớn.

Sau khi Zombie cào phát sốt là hệ thống miễn dịch đang đối kháng với virus Zombie, trên thực tế, hầu hết mọi người hầu như không còn chỗ để kháng cự, phần lớn đều biến thành Zombie trong vòng mười phút, thông qua phát sốt thức tỉnh dị năng cũng có rất ít người.

Lộc Khê lấy khăn lông ra, dùng nước khoáng ướt nhẹp đắp lên trán Cố Vọng, cho dù biết không có tác dụng lớn, nhưng cũng hy vọng có thể giảm bớt một chút thống khổ cho Cố Vọng, miễn cho anh trước khi thức tỉnh đã tự thiêu chết chính mình.

Dù sao vận mệnh của hai người bọn họ đã buộc chặt cùng nhau.

Sau nửa đêm, Lộc Khê mơ màng sắp ngủ, tiếng cảnh báo bén nhọn đột nhiên vang lên.

[Cảnh cáo! Cảnh cáo! Vai ác gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, mong chú ý!]

Lộc Khê bị dọa xoay người ngồi dậy, cô khẩn trương mà nhìn phía Cố Vọng, phát hiện sắc mặt Cố Vọng đã bắt đầu trở nên xanh trắng, từ vết thương trên tay phải bắt đầu có những đường gân đen xám lan ra, móng tay chậm rãi dài ra, trên người ường như có một mùi hôi thối thoang thoảng đặc trưng của Zombie truyền ra.

Không xong! Cố Vọng thức tỉnh dị năng xuất hiện vấn đề!

[Ký chủ, mau đổi nước tiến hóa!] Thanh âm nôn nóng của 003 xuất hiện trong đầu.

Một giao diện ảo xuất hiện, góc trên bên phải đánh dấu một chuỗi chữ nhỏ: Lộc Khê, tích phân 200(tích phân của người mới)

Mà ở giữa giao diện, có một cái bình nhỏ trong suốt, bên cạnh có ghi chú:

[Nước tiến hóa, 100 tích phân, hỗ trợ chống lại virus Zombie, tăng tỷ lệ thức tỉnh]

Lộc Khê sốt ruột hoảng hốt ấn [ xác nhận đổi ].

Cô đỡ đầu Cố Vọng, nôn nóng muốn đem nước tiến hóa đổ vào miệng anh, nhưng Cố Vọng mím chặt môi, khiến Lộc Khê làm thế nào cũng không đổ vào được.

Lộc Khê quả thực muốn khóc, “Cố Vọng Cố Vọng, cậu nghe lời, há mồm uống nó, Cố Vọng, tôi cầu cậu, uống nó vào.”

“Cố Vọng, Cố Vọng……”

Cố Vọng giống như mơ một giấc mộng.

Cả người anh nóng bỏng, trong đầu hỗn hỗn độn độn, vẫn luôn có một âm thanh đang mê hoặc anh.

Ngủ đi, ngủ đi, ngủ rồi sẽ không mệt nữa.