Rồi Ta Sẽ Lại Yêu

Chương 1: Nhập học

Kết thúc một mùa hè cuối cùng của Tú Nghiên, bởi vì với em năm nay đã là năm cuối cấp rồi. Bây giờ chỉ cần một năm nữa thôi là đã lên đại học, đối đầu với những gì ở ngoài xã hội. "Aaaa hôm nay trời có vẻ mát nhỉ! Đúng là ngày đầu tựu trường."

"Năm nay lại cùng với đám bạn của mình học chung nữa rồi, chỉ mong có một giáo viên chủ nhiệm thiệt là tốt!"

Nằm trên giường lăn lộn cùng với những câu thoại của riêng mình, Tú Nghiên vội vàng ngồi dậy chuẩn bị mọi thứ và xuống ăn sáng cùng Kaine - anh hai của Tú Nghiên.

"Chà! Chưa gọi dậy mà đã tự giác rồi sao."

"Vì ngày đầu đi học em phải thức sớm chứ sao."

Nhìn vậy thôi chứ vào trường là Tú Nghiên chả học hành gì, chỉ nói chuyện rồi giỡn với đám bạn của mình mà thôi.

Kaine là anh trai của Tú Nghiên và cũng là người nằm trong ban phụ huynh học sinh của trường em, nên dù có quậy phá hay điều gì nhưng Tú Nghiên chưa hề để anh mình mất mặt.

"Hôm nay cần anh đưa đi không?"

"Không đâu, anh đến phụ công ty cho ba mẹ đi. Em có bạn đến đón rồi."

Vừa ăn vừa nói chuyện, hai anh em nếu ba mẹ đi công tác thì tự xử với nhau chăm nhau mà thôi. May mắn là Kaine biết nấu ăn nếu không là cả hai anh em đều chết đói rồi.

"May ơi đi học thôi."

Giọng nói của Minh Triết nói vọng vào bên trong nhà, chỉ có những người bạn thân của Tú Nghiên và gia đình mới được gọi tên May mà thôi. Còn lại ai gọi thì không xong với em ấy.

"Thôi bạn em đến rồi em đi học nha hai, anh ăn xong rồi đi làm vui vẻ nha."

Tạm biệt anh mình rồi chạy thẳng ra cửa lên xe đi cùng Minh Triết đến trường.

"Có cà vạt nhìn bảnh hơn hẳn ha, hèn gì mấy chị mấy em đổ suốt."

"Im coi, ăn nói gì đấy."

Cả hai cười phá lên giữa đường, tính tình hoạt náo của Tú Nghiên khiến người khác cảm thấy có một nguồn tích cực gì đó tỏa ra nên đôi lúc nhiều người lại thích vì tính tình ấy của em.

Chạy được hơn 15 phút tí xíu thì đã đến trường, cả hai đi vào xem danh sách lớp có bị thay đổi hay không và điều đặc biệt là xem giáo viên chủ nhiệm là ai.

"Uầyyy bọn mình vẫn là 6 đứa."

"Quá tuyệt vời."

Cả hai vui mừng đi lên lớp của mình - 12A1, lớp chuyên và cũng là lớp chọn.

Nhanh chóng hai đứa xí cho mình một bàn gần cuối để tiện cho việc nói chuyện và học bài với đám bạn mình.

"4 đứa kia sẽ ngồi trên với ngồi dưới là đẹp."

"Chuẩn rồi bạn ơi."

Nhưng chợt nhớ ra Tú Nghiên liền quay sang nói với Minh Triết.

"Này, khi nảy giáo viên chủ nhiệm mình Nhất Giai Kỳ đấy, cậu biết không?"

"Biết sơ sơ."

"Là sao."

"Cô ấy nghe nói là giáo viên xuất sắc nhất của trường và cả xinh đẹp nữa."

"Đẹp là được."

Với Tú Nghiên chỉ cần đẹp là đủ tiêu chuẩn rồi, còn những điều còn lại thì tính sau.

Ngồi chơi được một lúc bắt đầu đã có nhiều học sinh vào hơn, cả 4 người bạn còn lại cũng đã vào đầy đủ.

"Ayyy doooo vẫn là chúng ta."

Cả đám cười cười nói nói vui vẻ, tiếng trống cũng đã vang lên báo hiệu vào học và bắt đầu tiết sinh hoạt đầu năm.

Ở phía dãy hành lang giáo viên cũng đã có những bước chân tiến về lớp của mình.

Có một người con gái mặc một bộ áo dài màu xanh ngọc với những đường nét thêu trên áo dài ấy làm tô lên dáng vẻ và nét đẹp của người ấy lên càng đẹp hơn. Đôi cao gót ấy dần tiến về phía cuối dãy tầng 2, chính là lớp của Tú Nghiên.

Khi nàng bước vào, ai nấy đều bất ngờ với sự xinh đẹp này. Gương mặt với tone makeup nhẹ nhàng, không làm khó chịu người nhìn, đường nét trên gương mặt cũng sắc nét chỉ có điều lạnh lùng bước vào không một nụ cười.

"Chào cả lớp."

"Dạ chào cô."

"Năm nay tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp mình. Sẵn tôi cũng sẽ giới thiệu về mình một tí."

"Tôi là Nhất Giai Kỳ, giáo viên bộ môn Toán."

Cả lớp liền vỗ tay và có chút sợ vì giọng nói có phần lạnh lùng nhưng vẫn đâu đó có chút ngọt ngào trong đấy.

"Vì là buổi đầu tiên, nên chúng ta sẽ phân công ban cán sự cho lớp."

"Các bạn có đề xuất nào thì cứ giơ tay phát biểu."

Lớp bàn tán sôi nổi và đã vote ra vài người đề cử những chức vụ của ban cán sự, nhưng một điều khiến Giai Kỳ để ý đó chính là Tú Nghiên. Cả đầu tóc nhuộm hồng lên khiến nàng để ý không ngừng liền lên tiếng.

"Bạn tóc hồng đó đứng lên tôi xem."

Nghe đến tóc hồng thì biết gọi ai rồi, Tú Nghiên ngoan ngoãn đứng lên tại chỗ.

"Cô gọi em ạ?"

"Trường học hay cái show thời trang mà đầu em thế kia".

"Nhưng mấy năm trước em vẫn nhuộm bình thường mà cô".

"Đó là tôi không chủ nhiệm, còn năm nay là tôi. Tôi cho em hết tuần này, nếu đầu em không đen lại thì đừng trách tôi".

Tú Nghiên ngồi xuống lèm bèm với đám bạn.

"Sao mà phiền phức ghê."

Giai Kỳ liền nghe được bên dưới nói gì, nhưng sẽ để bụng và ghim quả đầu đấy.

"Được rồi giờ thì ta sẽ chốt những bạn này làm ban cán sự ha."

Cũng được một lúc trao đổi về thông tin với lớp trưởng và lớp phó xong thì nàng để lớp tự quản và ngồi chơi, dù sao buổi đầu tiên nên cứ thong thả cho bọn nhỏ trước đã.

Giai Kỳ ngồi phía trên bàn giáo viên liên tục bị thu hút bởi Tú Nghiên, trông thì cũng phong cách nhưng quy tắc của nàng thì đã là quy tắc sẽ không thay đổi.

[Người gì mà đầu đỏ đầu hồng, không ra hệ thống trường học gì cả.]

[Tôi nhớ rõ em rồi đấy.]