Mà bây giờ Trần Tam Hoa tầng lớp dưới chót nhất nhà họ Trần, còn luôn bị coi như trâu già mà bóc lột, vậy mà lại dám đánh con gái nhà bà ta, Ngưu Hồng làm sao có thể chịu đựng?
Cho nên sau khi con gái của bà ta là Trần Xuân Linh khóc lóc trở về mách tội, bà ta lập tức nổi giận, ném công việc trong tay xuống, ra mặt giúp con gái nhà mình.
Đợi đến khi nhìn thấy bà, Ngưu Hồng không chút nghĩ ngợi liền xông lên đánh.
Nhưng bà ta lại không ngờ tới, khi tới gần Trần Tam Hoa, bà ta vừa nâng bàn tay lên định đánh thì đã bị một cước đạp bay.
Chỉ nghe một tiếng “rầm”, Ngưu Hồng vốn đang nổi giận đùng đùng có dáng người không hề gầy hơn đàn ông lại rơi tự do giữa không trung, sau khi bay ra ngoài hai mét, bà ta nặng nề nện xuống đất, phát ra một tiếng trầm đυ.c, bụi đất bay đầy nhà.
“A!”
Bởi vì mặt đất của trạm y tế được xây dựng từ rất nhiều hòn đá nhỏ cứng rắn, cho nên cú ngã này khiến Ngưu Hồng thấy chỗ nào cũng đau, tiếng kêu đau bật ra, cả khuôn mặt bà ta vặn vẹo, nhìn vô cùng đau đớn.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Vốn dĩ tất cả mọi người đều cảm thấy Trần Tam Hoa dáng người nhỏ gầy hôm nay chắc chắn là bị Ngưu Hồng thể trạng cường tráng đánh cho không nhẹ, dù sao mọi người đều biết, Ngưu Hồng chính là con gái của thợ mổ heo.
Lúc chưa lập gia đình, bà ta còn làm trợ thủ cho cha mình, từ nhỏ đã là người phụ nữ cầm đao mổ heo, trên tay cũng có chút sức lực và công phu.
Cho dù là đàn ông, chỉ sợ cũng đánh không lại Ngưu Hồng, nói không chừng sức lực còn không bằng Ngưu Hồng.
Cho nên dù trong trạm y tế có không ít đàn ông trẻ tuổi có ý với Chân Mỹ Mỹ, nhưng cũng không dám tùy tiện đi lên giúp đỡ.
Nhưng mà, ai cũng không ngờ tới, lúc bàn tay to như tay gấu của Ngưu Hồng sắp đánh vào mặt Trần Tam Hoa, Chân Mỹ Mỹ dáng người nhu nhược yếu ớt, liễu yếu đào tơ như chỉ cần gió thổi một cái là ngã lại “nhẹ nhàng” nâng chân lên, một cước đạp tới.
Một bà chằn trong thôn giống như dạ xoa, ai cũng không dám chọc lại bị đạp ngã trên đất, nửa ngày không đứng dậy nổi, còn đau đến kêu gào thảm thiết??
Bởi vì cảnh tượng này thật sự quá mức chấn động, hơn nữa cũng bởi vì hình tượng giữa Ngưu Hồng và Chân Mỹ Mỹ chênh lệch quá lớn, lúc này tất cả mọi người đều giống như Chân Hòa Hòa, cảm thấy chắc mình bị ảo giác rồi.
Mãi đến khi…
“A! Chân Mỹ Mỹ! Đồ đê tiện nhà cô cũng dám đạp mẹ tôi!”
Trần Xuân Linh đi theo mẹ mình đến trạm y tế gây sự với một nhà Trần Tam Hoa, sau khi trải qua một thoáng khϊếp sợ ngắn ngủi, bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, cô ta chỉ vào mũi Chân Mỹ Mỹ chửi ầm lên.
“Đừng tưởng bây giờ cô trở nên xinh đẹp hơn rồi thì có thể gả cho một gia đình tốt! Hừ! Nếu không phải nhờ ông bà nội, cô chẳng là cái thá...”
Trần Xuân Linh còn chưa nói hết lời, lập tức bị một cái tát làm gián đoạn, bàn tay xinh đẹp trắng nõn giống như tác phẩm nghệ thuật hung hăng tát vào mặt của cô ta.
Một cái tát kia dùng sức lớn đến mức làm cho cả người cô ta lảo đảo rồi ngã ngồi xuống đất, khuôn mặt nhanh chóng sưng đỏ lên.
“Các người còn dám tới, Trần Xuân Linh, chuyện cô đẩy chị tôi xuống nước, nhà chúng tôi còn chưa tìm cô tính sổ đâu, cô lại còn dám ác nhân cáo trạng trước?”
Lúc vừa mới bôi thuốc, Chân Mỹ Mỹ đã biết được nguyên nhân chị gái mình rơi xuống nước từ chỗ mẹ mình.
Cô ấy không phải là không cẩn thận trượt chân xuống sông, mà là bởi vì chuyện Trần Xuân Linh ghen tị với đối tượng xem mắt của Chân Hòa Hòa nên trong lúc cãi nhau đã đẩy cô ấy xuống sông.
Cho nên từ trước đến nay, người mẹ nhát gan nhu nhược của cô mới đánh Trần Xuân Linh một cái tát.