Sau Khi Mang Thai Nhãi Con Của Cố Gia, Cô Trở Nên Hung Cuồng

Chương 25: Tiểu bạch liên Tô Mạt

Tô Thiển cũng rất lợi hại, bị Cố Chiến cuộn tròn như vậy, cô vẫn có thể ngủ rất ngon.

So với đêm qua bị trói bằng băng dính, thì bị cuộn tròn lại thoải mái hơn nhiều.

Buổi sáng tỉnh dậy, trói buộc trên người cô đã được cởi ra, thoải mái lười nhác vươn vai, cô hiểu ra, giữa cô và Cố Chiến phải đánh lâu dài.

Điểm mấu chốt trước mắt, không thể sử dụng được.

Cố · Ninja rùa · Chiến đều nhịn được.

Sức nhẫn nại cũng đủ mạnh!

Còn phải tiếp tục chạm vào điểm mấu chốt của Cố Chiến.

Trên bàn cơm vẫn được chuẩn bị sẵn bữa sáng nóng hổi bổ dưỡng cho cô, Tô Thiển biết đây là Cố Chiến chuẩn bị cho đứa bé, cô cũng không khách khí, trực tiếp ăn.

Có một chiếc xe thể thao Porsche dừng ở cửa, chìa khóa xe vẫn còn trên xe.

Tới trường học, lớp học rất náo nhiệt, tốp năm tốp ba nam sinh ghé vào nhau, trò chuyện trận quyết đấu thế kỷ đêm qua của King và Z.

Cuộc trò chuyện rất vui vẻ, kích động.

Trò chơi vẫn rất được các nam sinh ưa chuộng, đặc biệt là trò chiến trường vinh quang được ưa chuộng nhất.

Kỹ năng bắn súng của King và Z chính xác đến mức giống như gian lận.

Không ít người chuyên nghiên cứu về cách bấm ngón tay của bọn họ.

Nhưng vô ích.

Hơn nữa hai người này cũng đủ thần bí, không ai biết bọn họ là ai, kỹ năng tuyệt vời như vậy cũng không tham gia các cuộc thi chuyên nghiệp, mà chỉ chơi trò chơi bình thường.

Nhưng trong thế giới trò chơi, sự nổi tiếng cũng tương đương với ảnh đế ảnh hậu trong ngàng phim ảnh.

Các nữ sinh cũng ghé vào nhau, bàn tán về "ảnh khỏa thân" của Triệu Ngạo đang gây sốt trên mạng vào sáng sớm.

Tối qua Triệu Ngạo trần trụi treo một đêm ở ngoài điều hoà khách sạn, đã nổi tiếng rồi.

Ảnh chụp rất rõ ràng.

Trở thành trò cười.

Nhưng Triệu Ngạo cũng là một nhân vật lợi hại, lập tức đăng một bức tranh lên Weibo, chính là bức tranh anh ta treo ở ngoài điều hoà.

Anh ta còn nói thể nghiệm một chút phong cách hiện thực của Âu Mỹ.

Anh ta vừa nói như vậy, lập tức rất nhiều người đều phản hồi rằng anh ta đã cống hiến hết mình cho nghệ thuật.

Triệu Ngạo còn rất dối trá trả lời rằng có hy sinh hay không cũng không quan trọng, chỉ là muốn trải nghiệm mà thôi.

Sau đó chuyện này anh ta lại tránh được.

Suy cho cùng, đối với một họa sĩ, làm người mẫu khoả thân hay có hành vi nghệ thuật gì đó, đều rất bình thường.

Sau đó, khi rảnh rỗi mọi người cũng bàn tán về dáng người của anh ta.

Khi đi học, WeChat của Tô Thiển nhận được một thông báo kết bạn.

Cô mở ra liền thấy.

【 tôi là người tối qua được cô cứu, tôi tên An Chi Đường. 】

Tô Thiển đồng ý.

An Chi Đường lập tức gửi tới một tin nhắn.

【 Cô thật sự là người đó sao? 】

Tô Thiển cười một chút, danh thϊếp cô đưa cho An Chi Đường là danh thϊếp tư nhân của cô, người khác có lẽ không biết, nhưng là người vẽ tranh lại biết cô.

Bút danh của cô l, Mộng Hạ Vô Ảnh.

Fans Weibo có 580 vạn.

Cô vẽ theo phong cách Trung Hoa truyền thống, trên Weibo còn đăng truyện tranh theo dạng tiểu thuyết.

Nhân vật, cốt truyện, còn có phong cảnh, mỗi một bức vẽ ra, đều làm người ta điên cuồng.

Các nhà xuất bản tìm cô xuất bản đều trả giá trên trời.

An Chi Đường cũng vẽ tranh Trung Quốc, và là fans của Mộng Hạ Vô Ảnh.

Hôm qua, lúc Tô Thiển đưa danh thϊếp cho cô ấy, cô ấy vội vã chạy đi, chờ đến khi về nhà mở danh thϊếp ra nhìn thấy mấy chữ “Mộng Hạ Vô Ảnh”, trực tiếp trở nên điên cuồng.

Cả đêm ôm danh thϊếp của Mộng Hạ Vô Ảnh không dám ngủ.

Chỉ sợ ngủ rồi tỉnh lại thì đây chỉ là một giấc mộng.

Mãi cho đến 9 giờ sáng, cô ấy vẫn rối rắm, rốt cuộc có muốn gọi điện thoại cho Tô Thiển không.

Khẳng định là muốn gọi!

Nhưng sợ quấy rầy đến cô.

Vì thế dựa theo số điện thoại trên danh thϊếp tìm kiếm WeChat, thật sự có.

Cô ấy liền kết bạn.

Run run rẩy rẩy giới thiệu bản thân.

Tô Thiển nhanh chóng trả lời cô ấy: 【 Đúng là tôi. 】

An Chi Đường thiếu chút nữa hưng phấn hét lên.

【 Mộng đại thần, tôi siêu cấp thích tranh của cô, tôi là fans số một của cô, tôi là trưởng nhóm fans hâm mộ của cô trên Weibo. Tôi thật sự thật sự siêu cấp thích cô. 】

Tô Thiển nhìn màn hình sắp tràn ra sự sung sướиɠ.

Cô đều biết.

Cô biết An Chi Đường là fans hâm mộ số một của cô, cô cũng biết An Chi Đường muốn tham gia cuộc thi trên danh nghĩa của Triệu Ngạo, cô còn biết, An Chi Đường là cháu gái của đại sư hội họa Trung Quốc chân chính An Thần.

Lá gan của Triệu Ngạo cũng thật lớn, ngay cả cháu gái của An Thần mà anh ta cũng dám đánh chủ ý.

Nếu hôm qua không phải cô đi ngang qua, Triệu Ngạo nhất định sẽ cưỡng chế An Chi Đường.

Tô Thiển trực tiếp trả lời An Chi Đường: 【 Chọn một địa điểm, gặp mặt đi, tôi có việc tìm cô. 】

An Chi Đường cầm điện thoại còn đang ngẩn người, tin tức này Tô Thiển làm cô ấy không hiểu gì, nhưng cô ấy vẫn hưng phấn hơn là lý trí.

【 Được được được, Mộng đại thần, tôi chờ cô ở tiệm cà phê đối diện trường học.】

An Chi Đường cũng là sinh viên của đại học Đế Đô, đối với mỹ nhất đẹp nhất Tô Thiển, cô ấy đương nhiên là biết.

Bởi vì hôm qua lần đầu tiên tiếp xúc với Tô Thiển, cô ấy nhất thời không nhớ, sau đó về nhà bình tĩnh lại, nghĩ tới gương mặt rung động lòng người kia của Tô Thiển, lập tức nhớ tới cô là giáo hoa đẹp nhất.

Sau đó sự yêu thích của cô ấy …… Càng điên cuồng hơn.

Mộng Hạ Vô Ảnh đại thần lại đẹp như vậy.

Nếu những fans hâm mộ đại thần Mộng Hạ Vô Ảnh biết được, đại thần thật thật là người vừa xinh đẹp vừa tài năng, nhất định sẽ điên cuồng thét chói tai?

Sau giờ học, Tô Thiển thu dọn sách giáo khoa.

Cô dự định đi qua khu rừng phía sau trường, đi nhanh hơn, tiết kiệm thời gian hơn.

“Chị ơi.”

Phía sau cô truyền đến một tiếng gọi vội vàng.

Tô Thiển dừng bước chân, người có thể gọi cô là chị…… A!

Vừa quay đầu lại, quả nhiên, liền thấy khuôn mặt của tiểu bạch liên Tô Mạt kia.

Tô Thiển cong môi.

Tô Mạt hoảng loạn tiến lên, tay nhỏ ngượng ngùng, ánh mắt né tránh, “Chị, thật xin lỗi, chuyện tai nạn xe cộ là lỗi của em, em không nên lái xe của chị ra ngoài…… Gây thêm phiền toái cho chị.”

Tô Thiển thật sự rất kinh ngạc Tô Mạt còn có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh đứng ở chỗ này.

Ngày hôm qua thái độ của Chu Linh dường như muốn cùng chết với Tô Mạt.

Chu Linh là người bị hại, nếu cô ta khăng khăng muốn truy cứu, Tô Mạt đâm chết người, chạy trốn, là tội nặng, sẽ phải ngồi tù!

Nhưng Tô Mạt lại hoàn hảo không tổn hao gì.

Xem ra người Tô gia thực sự rất yêu quý cô ta!

Vận dụng hết mọi quan hệ và thủ đoạn, để Tô Mạt bình an không có việc gì.

Tô Thiển để tay lên ngực tự hỏi, nếu cô xảy ra chuyện như vậy, Tô gia khẳng định ngay cả tiền cũng không muốn bỏ ra.

Tô Thiển nhún nhún vai với cô ta: “Cô không nên xin lỗi tôi, cô hẳn nên xin lỗi Chu Linh, nếu khi xảy ra tai nạn cô không chạy trốn, bình tĩnh báo cảnh sát, ba co ta cũng sẽ không chết.”

Sắc mặt Tô Mạt trắng bạch.

Cả người lung lay, suýt nữa té ngã.

Bạch liên hoa tỏ vẻ yếu đuối, nhìn thấy mà thương.

Nhưng vẻ đáng thương, nhu nhu nhược nhược này, đã che khuất toàn bộ nội tâm âm độc của cô ta.

“Chị…… Em không phải cố ý, lúc ấy em chỉ quá sợ hãi. Chị tha thứ cho em đi……”

“Bộp!”

Tô Thiển tát thật mạnh vào dừng khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Tô Mạt, sau đó hơi mỉm cười, “Ừ, tôi tha thứ cho cô.”

Có người vội vàng muốn bị cô đánh, cô không đánh, thì thật có lỗi.

Tô Thiển nhìn dấu vết không cân xứng trên mặt cô ta, với chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của mình, cô lại tát một cái nữa vào mặt bên kia của Tô Mạt.

“Bộp!”

“Ừm, như vậy mới cân xứng, hoàn mỹ!”