Quán bar.
Dưới ánh đèn mờ ảo, sân khấu lập loè.
Tô Thiển đang nhảy múa quyến rũ trên sàn nhảy, cả người điên cuồng lạ thường.
Dáng người nhỏ dài linh động, ở giữa sân nhảy chính là yêu tinh mỹ lệ nhất.
Vừa thuần vừa dục.
Khi cô bước lên nhảy, liền có không ít người đàn ông vây quanh bên cạnh cô, chậm rãi tới gần cô.
Cố Chiến đang ở phía dưới thảnh thơi uống rượu, liếc mắt thấy Tô Thiển đang nhảy múa vui vẻ quyến rũ phía trên, ánh mắt sâu thẳm.
Chưa nói đến, cứ như vậy nhìn người phụ nữ thuộc về mình tận tình đổ mồ hôi, nhảy múa hết mình, anh bắt đầu thưởng thức, cảm thấy không tồi.
Rất có cảm giác tự hào.
Nhưng mà, điều này không có nghĩa khi nhìn thấy đám đàn ông xuất hiện bên cạnh Tô Thiển anh có thể thờ ơ.
Không nói đến việc anh có quan tâm Tô Thiển hay không.
Nhưng trong bụng cô còn có đứa bé.
Cô còn đứng ở mép sân khấu.
Nếu những người đàn ông này va vào cô, cô té ngã, thì phải làm sao?
Cho nên Cố Chiến trực tiếp buông chén rượu xuống, bước chân dài, trực tiếp đi tới, đứng phía sau Tô Thiển, hai tay cắm vào túi quần, vẻ mặt phóng khoáng tùy ý.
Chỉ cần bên cạnh Tô Thiển có người đàn ông muốn tới gần, anh sẽ không chút do dự mà đá một cái.
Lập tức có người đàn ông bay xuống từ sân khấu.
Lại có người muốn tới gần, Cố Chiến lại đá.
Lại có người tới, anh còn đá.
Lại lại có người tới, liều mạng đá.
Cố Chiến đút tay vào túi, trông có vẻ lười biếng nhàn rỗi, nhưng đôi chân thon dài hữu lực lại không nhàn rỗi, đá năm lần, mười lần, trăm lần……
Mị lực của Tô Thiển thật sự rất tốt, một đống người đàn ông bị đá đến mông nở hoa, nhưng vẫn muốn tiến lên.
Cố Chiến chính là sứ giả bảo vệ bông hoa, chỉ cần tới gần Tô Thiển trong vòng1 mét, tất cả đều bị anh đá bay không chút lưu tình.
Trên sân khấu quán bar điên cuồng biểu diễn màn người bay trên không trung.
Chỉ có người phụ nữ quyến rũ mỹ lệ ở giữa mới đặc biệt bắt mắt.
Khi Tống Hằng xử lý mọi chuyện trở về, liền nhìn thấy một màn này, anh ta chạy tới ghế dài, phát hiện trên ghế dài đã có một người phụ nữ ung dung tao nhã đang ngồi.
Khi nhìn thấy cô ta, Tống Hằng sửng sốt.
“Khương Vân Đại, sao cô lại ở chỗ này?” Sau đó anh ta nhìn xung quanh, “Em không sợ bị nhận ra sao?”
Nếu có ai nhìn thấy người phụ nữ ngồi trên ghế, nhất định sẽ nhận ra cô ta chính là ảnh hậu thế hệ mới Khương Vân Đại, dựa vào kỹ năng diễn xuất xuất sắc của mình, mới gần hai mươi tuổi đã đoạt được hai giải ảnh hậu.
Thật ra mọi người đều không biết, vị ảnh hậu thực lực này thật ra là thiên kim tiểu thư Khương gia ở Đế Đô, cô ta không dựa vào thế lực của gia tộc mình, mà tự mình từng bước leo lên, đạt được thành tựu ngày hôm nay.
Khuôn mặt của Khương Vân Đại rất xinh đẹp, cũng rất lạnh lùng, cô ta kiêu căng ngồi đó, trong tay cầm ly rượu vang đỏ, ánh mắt lại nhìn chằm chằm người đàn ông trên sân khấu.
Khương Vân Đại cùng Cố Chiến, là thanh mai trúc mã.
Hôm nay Cố Chiến…… Đã khác.
“Người phụ nữ bên cạnh Cố Chiến kia, là ai?”
“Tô Thiển!” Tống Hằng ngồi xuống, cũng rót một ly rượu vang đỏ cho mình, “À, có lẽ cô còn chưa biết! Tô Thiển đã mang thai con của Cố Chiến.”
Tay Khương Vân Đại cứng đờ.
Cô ta đã nghe nói chuyện này, cho nên dù rất bận cô ta vẫn bớt chút thời gian trở về.
Cô ta không tin lời đồn đãi.
Nhưng lời nói từ trong miệng Tống Hằng nói ra, thì tuyệt đối là sự thật.
Cô ta nhăn mày: “Cố Chiến…… Muốn có con sớm như vậy?”
“Sao có thể!” Tống Hằng cùng Khương Vân Đại cũng đã quen biết nhiều năm, nói chuyện cũng không kiêng nể gì: “Chỉ là một đêm hoang đường, sau đó có con. Thật ra tôi cũng thấy kinh ngạc với suy nghĩ của anh Chiến, cho dù đã ngủ với nhau, đưa tiền bảo Tô Thiển bỏ đứa bé là được. Nhưng anh Chiến lại nói muốn giữ đứa bé lại, còn vì đứa bé này mà phá lệ coi trọng Tô Thiển, cũng không biết anh Chiến đang nghĩ cái gì! Ai!”
Khương Vân Đại là người nào, chỉ nói mấy câu ngắn ngủn, cô ta đã đại khái đoán được toàn bộ sự tình.
Một đêm hoang đường Cố Chiến làm Tô Thiển có con, sau đó Tô Thiển liền lấy đứa bé uy hϊếp Cố Chiến.
Đây không chỉ là suy đoán của Khương Vân Đại, cũng là suy đoán của mọi người.
Có thể dùng đứa bé để trói chặt Cố Chiến, ai mà không muốn dùng?
Mấu chốt là, Cố Chiến còn đồng ý muốn đứa bé này.
Tâm cơ của Khương Vân Đại cùng kẻ lỗ mãng Tống Hằng này không giống nhau, khi cô ta biết Cố Chiến muốn giữa lại đứa bé, cô ta lập tức nghĩ tới Vu Tĩnh.
Đừng nhìn Cố Chiến ở bên ngoài tiêu sái không kiềm chế được, quái đản tàn nhẫn, thật ra anh là một đứa con hiếu thảo.
Vu Tĩnh không còn nhiều thời gian, Cố Chiến có lẽ muốn đứa bé này để an ủi Vu Tĩnh một chút.
Khương Vân Đại cũng hiểu rõ, Cố Chiến rốt cuộc có bao nhiêu chán ghét phụ nữ.
Cho dù Tô Thiển lớn lên xinh đẹp, cũng không lọt vào mắt Cố Chiến.
Khương Vân Đại lãnh đạm mở miệng: “Cố Chiến đối với cô ta thế nào?”
Tống Hằng nhớ tới vẻ mặt hung dữ lại bạo nộ của Cố Chiến mỗi lần đối mặt với Tô Thiển, nhưng cuối cùng đều vì đứa bé mà nhịn xuống.
“Nếu không phải Tô Thiển có con, có lẽ đã bị anh Chiến bóp chết không dưới mười lần.”
Khương Vân Đại:……
Cô ta híp mắt, nhìn người phụ nữ ở giữa sân nhảy, trực giác nhạy bén nói cho cô ta biết, Tô Thiển là một người phụ nữ xinh đẹp không gì sánh được, nếu là người đàn ông bình thường, nhất định sẽ động tâm.
Nhưng không bao gồm Cố Chiến.
Mà Cố Chiến, là của Khương Vân Đại cô ta.
Mấy năm nay cô ta vẫn luôn từng bước tiến lên, không chút vội vã, cô ta biết sớm hay muộn cũng có một ngày, Cố Chiến sẽ là của cô ta.
Cố Chiến cũng không thích người phụ nữ dính người, cũng không thích người phụ nữ làm ra vẻ dối trá, càng không thích người phụ nữ nhu nhược.
Cho nên Khương Vân Đại quả cảm bình tĩnh, cơ trí độc lập.
Có lần, một đám người vây quanh chơi trò đại mạo hiểm, Cố Chiến thua, người khác hỏi anh một vấn đề, nếu phải chọn đối tượng kết hôn, anh muốn chọn ai?
Cố Chiến trả lời là Khương Vân Đại.
Mọi người đều biết, Cố Chiến trả lời Khương Vân Đại là vì Khương Vân Đại là loại hình phụ nữ không lăn lộn, không phiền toái, là một đối tượng liên hôn tốt.
Còn về Cố Chiến có thích Khương Vân Đại hay không, thật sự không cảm nhận được.
Bởi vì, Cố Chiến cho người ta cảm giác—— không thích phụ nữ.
Bao gồm cả Khương Vân Đại.
Khương Vân Đại là người thông minh, cởi mở, theo cô ta thấy, chỉ cần Cố Chiến không động tâm với Tô Thiển, cho dù từng ngủ với Tô Thiển, Tô Thiển sinh con cho anh, cô ta cũng không thèm để ý.
Một lát sau, Tô Thiển nhảy mệt, liền chạy xuống, ngồi trên ghế dài.
Khi nhìn thấy Khương Vân Đại, cô còn sửng sốt một chút.
Cố Chiến đi theo Tô Thiển tới đây, cũng thấy Khương Vân Đại, giới thiệu với Tô Thiển: “Đây là Khương Vân Đại, Tô Thiển.”
Tô Thiển mắt đẹp chớp chớp: “Cô trông giống ảnh hậu Khương Vân Đại.”
Tống Hằng ở một bên cười, “Không phải giống, mà chính là như vậy!”
Giây tiếp theo, Tô Thiển miệng há to.
Khương Vân Đại hình như rất quen thuộc với Cố Chiến cùng Tống Hằng.
Khương Vân Đại còn đang đánh giá Tô Thiển, khi nhìn thấy khuôn mặt của Tô Thiển, trái tim cô ta hung hăng cứng lại.
Thật sự là một cô gái xinh đẹp loá mắt.
“Cô mang thai còn có thể nhảy kịch liệt như vậy sao?”
Tô Thiển có chút mờ mịt: “Không được sao?”
Khương Vân Đại cười cười, “Chú ý chút đi, đứa bé ba tháng đầu tương đối yếu ớt, đừng nhảy điên cuồng như vậy, không tốt với đứa bé.”
Tô Thiển ngốc nghếch nhìn Cố Chiến một cái, Cố Chiến cũng ngây ngốc nhìn Tô Thiển.
Thông điệp trong mắt hai người rất rõ ràng.
Những bậc cha mẹ mới, không biết điều này.