Sau Khi Mang Thai Nhãi Con Của Cố Gia, Cô Trở Nên Hung Cuồng

Chương 17: Cố Chiến đau lòng chết lặng

Khi Cố Chiến cùng Tống Hằng đến, Tô Thiển đang ngồi xổm ở khối đá mái tóc đen dài hơi rối, đôi mắt vô thần, một bộ đã chịu kinh hách rất lớn.

Cố Chiến thấy một màn như vậy, trái tim bỗng nhiên thắt chặt, trong nháy mắt hiện lên một cơn đau đớn khác thường.

Anh đi qua, thật cẩn thận ngồi xổm xuống bên cạnh cô, “Cô…… Bảo bảo không có việc gì chứ?”

Vốn là muốn hỏi Tô Thiển có sao không, nhưng lời nói đến miệng lại có chút ngượng ngùng, liền hỏi bảo bảo.

Tô Thiển cong môi, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

“Anh Cố Chiến, thực xin lỗi, em đâm hỏng xe anh rồi, đều là lỗi của em, anh trách em đi!”

Đổ lỗi cho cô đi!

Sau đó một chân đá bay cô, hét lớn một tiếng bảo cô cút!

Sau đó cô bị dọa đến nước mắt ngừng rơi, thương tâm không thôi chạy đi, cuối cùng đến bệnh viện phá bỏ “Đứa bé”.

Hoàn mỹ!

Tống Hằng đi đến phía trước xe, thấy động cơ bốc khói, bị dọa kinh hô.

“Ôi trời! Đâm thế này cũng quá nghiêm trọng đi!”

Tống Hằng vội vàng cách xa Cố Chiến cùng Tô Thiển một chút, Tô Thiển đâm nát nhừ chiếc xe yêu quý của Cố Chiến, cho dù trong bụng cô có đứa bé thì cũng vô dụng.

Lần này, Tô Thiển chết chắc rồi.

Toàn bộ Đế Đô ai không biết, chiếc Maybach này của Cố Chiến chính là mạng của anh.

Ai dám làm bẩn nó một chút, kết cục sẽ rất thảm.

Nếu bị xước một chút, thì chuẩn bị đi chết đi!

Hiện tại Tô Thiển trực tiếp đâm nát nhừ, cho dù là Thiên Vương lão tử tới, Tô Thiển cũng phải chết!

Cố Chiến nhìn thoáng qua động cơ bốc khói, đau lòng.

Lại nhìn bộ dáng vô cùng đáng thương của Tô Thiển, đau lòng.

Lại lo lắng đứa bé trong bụng Tô Thiển, tim đau thắt.

Dù sao hiện tại khắp người anh đều đau.

Đau đến da đầu tê dại, đau đến cả người run lên, đau đến muốn bóp chết Tô Thiển.

Đau…

Trước tiên, xoa xoa huyệt thái dương, hòa hoãn một chút.

Cuối cùng trong đầu Cố Chiến xảy ra một hồi giao chiến.

Tư duy của một doanh nhân quyết định mức độ nghiêm trọng của vấn đề, hai so với một.

Tô Thiển cùng bảo bảo, so với một chiếc xe.

Cố Chiến ra vẻ nhẹ nhàng cười một cái, ôn nhu nói với Tô Thiển: “Cô không có việc gì thì tốt, xe không quan trọng.”

Tống Hằng trợn mắt há hốc mồm, cằm đều sắp rớt đến trên mặt đất rồi.

Nội tâm đang điên cuồng rít gào, trước đây khi xe của Cố Chiến tới tay, vô cùng đẹp, anh ta liền mở miệng mượn Cố Chiến lái một chút, chỉ một câu như vậy, đã bị Cố Chiến mắng đến máu chó phun đầy đầu, Cố Chiến luôn không nói hai lần cảnh cáo anh ta, đừng đánh chủ ý lên chiếc xe này, dám nghĩ đến chính là tìm chết.

Dọa Tống Hằng không dám đề cập đến chiếc xe nữa.

Kết quả, hiện tại Cố Chiến rất dễ dàng cho Tô Thiển mượn xe.

Tô Thiển đâm hỏng xe, Cố Chiến chỉ nói một câu “Không sao”!

Mẹ kiếp?!

Đãi ngộ này, cũng khác biệt quá lớn đi!

Quả nhiên, khác phái thì cách đối xử cũng khác nhau!

Anh em không quan trọng bằng phụ nữ!

Va chạm nhẹ, xe vẫn có thể sửa được, nhưng đã báo hỏng, bởi vì trước nay Cố Chiến đều không muốn sử dụng một chiếc xe đã từng xảy ra tai nạn.

Tô Thiển cũng trợn mắt há hốc mồm.

Cô đã nhìn thấy Cố Chiến sắp phát điên rồi, thời khắc mấu chốt sao lại… Kiềm chế lại chứ?

Không hợp với lẽ thường!

Tô Thiển nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đến nghĩ đi, quyết định khẳng định là vừa rồi Tống Hằng đột nhiên kinh hô một tiếng, cắt ngang thời điểm then chốt của Cố Chiến, lập tức khiến anh khôi phục lý trí!

Đều do Tống Hằng!

Bằng không hiện tại Cố Chiến đã bạo phát rồi!

Tô Thiển lại ghi nhớ Tống Hằng ở trong lòng.

Xem ra một lá bùa khỏa thân, quá tiện nghi cho anh ta rồi!

Tô Thiển chưa từ bỏ ý định nói: “Em biết anh giận em, anh vẫn nên trách em đi!”

Cố Chiến càng ôn nhu hơn, cười: “Tôi không trách cô.”

Nhưng nụ cười trên khuôn mặt đẹp trai của anh, hoàn toàn không phải như vậy.

Nụ cười miễn cưỡng, có lẽ chính là Cố Chiến.

Tô Thiển chớp chớp mắt, “Anh thật sự không trách em!”

Cố Chiến tiếp tục cười: “Thật sự, tôi không trách cô.”

Anh chỉ biết tự trách mình vì sao tiệc tôi hôm đó lại uống say, cho dù uống say đem người phụ nữ kéo vào trong phòng, kéo ai không được, thế nhưng kéo Tô Thiển vào.

Mấu chốt là một lần liền trúng.

Từ ngày hôm qua biết Tô Thiển mang thai đến bây giờ, điểm mấu chốt của anh đã bị dẫm liên tục, trái tim bị chấn động, tính tình bạo phát không ngừng…

Mọi rắc rối anh gây ra từ nhỏ đến lớn, cũng không chấn động như hai ngày này.

Anh nhận thức sâu sắc một điều.

Tô Thiển chính là ông trời phái tới để ngược anh.

Có lẽ là cảm thấy cuộc đời của anh quá thuận buồm xuôi gió, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, không thể để anh thích ý như vậy.

Anh nhẫn!

Tô Thiển nhìn anh thật sự nhịn xuống, nhu nhược nói: “Anh không đau lòng vì xe của anh sao?”

“Tôi đau lòng.” Cố Chiến mặt không đổi sắc, “Tôi càng đau lòng cô… Bảo bảo trong bụng cô.”

Tô Thiển phát hiện, Cố Chiến đối với bảo bảo trong bụng này, điểm mấu chốt thật sự đã rộng hơn!

Phi!

Trong bụng cô căn bản không có bảo bảo.

Xong rồi xong rồi, Cố Chiến thường xuyên đề cập đến bảo bảo, cô cũng thường xuyên đề cập đến bảo bảo, có đôi khi cô cũng cảm thấy trong bụng thật sự có bảo bảo.

Không được, không thể tiếp tục như vậy được.

Phải nhanh chóng rời khỏi Cố Chiến.

Tiếp tục thử điểm mấu chốt của anh.

Tô Thiển nhu nhu nói: “Anh Cố Chiến, em có hơi sợ hãi, trước nay chưa từng đâm xe.”

Cố Chiến cảm thấy lòng đang co rút đau đớn, trước nay chưa từng đâm xe, lần đầu tiên đâm xe liền đâm nát nhừ xe anh.

Tiềm lực vô hạn.

Cố Chiến nói: “Tôi mang cô đi ăn gì đó, để bình tĩnh lại.”

Tô Thiển cong miệng: “Em không muốn ăn gì cả.”

Cố Chiến nghĩ đến lời Tống Hằng nói, dỗ con gái vui vẻ phải mua đồ cho cô, mua một đống đồ quý giá.

“Tôi mang cô đi mua trang sức, mua túi xách, vui rồi chứ?”

Ánh mắt Tô Thiển sáng lên.

Cô gái bình thường nghe được mua túi xách đều sẽ rất vui vẻ.

Tô Thiển cũng không ngoại lệ.

Cố Chiến nhìn mắt cô sáng ngời, trong lòng cuối cùng cũng thấy an ủi một chút, sau đó cười cười: “Đi thôi.”

Anh đứng lên, nói với Tống Hằng: “Nơi này giao cho cậu, cậu báo cảnh sát chờ cảnh sát tới xử lý, chiếc xe này là của cậu.”

Tống Hằng trên mặt vui vẻ.

Xe của Cố Chiến va chạm như vậy, có rất nhiều thứ đều cần đổi, nhưng anh ta không ngại, thật sự một chút cũng không ngại!

Lúc trước Cố Chiến mua chiếc xe này không khó, nhưng vì cải tạo chiếc xe này, vận chuyển trong ngoài nước, mất ước chừng hơn một năm mới cải tạo thành bộ dáng hiện tại.

Anh ta cũng chảy nước miếng đã lâu.

Không nghĩ tới xảy ra một sự cố, Cố Chiến đã đưa cho anh ta.

Hiện tại anh ta đặc biệt muốn xúi giục Tô Thiển đi lái chiếc Bugatti phiên bản giới hạn trên thế giới chỉ có ba chiếc ở trong gara của Cố Chiến, sau đó đâm một chút, rồi Cố Chiến sẽ đưa cho anh ta!

Đã quyết định đưa xe cho Tống Hằng, tâm Cố Chiến liền không đau như vậy nữa, anh kéo Tô Thiển đứng lên, ôn nhu trấn an cô: “Tôi mang cô đi mua túi xách.”

Đôi mắt Tô Thiển sáng lấp lánh.

“Anh Cố Chiến, em không cần mua túi xách, em muốn đi nhảy Disco!”

Tống Hằng ở một bên nghe cô nói xong, một chân bước hụt, trực tiếp té ngã trên mặt đất…