Vợ Nam Pháo Hôi Của Phản Diện

Chương 4

Cậu tìm đến phòng để đồ của nguyên chủ muốn thay quần áo, kết quả vừa vào đã ngây người.

Bên trong toàn là những thứ đồ chơi linh tinh gì vậy? Sao lại có cả đồ nữ và đồ lót sεメy? Vậy mà lại không tìm thấy một bộ nào có thể mặc ra ngoài cho đàng hoàng.

Bất đắc dĩ, Tạ Xuân Trì chỉ có thể lén lấy một chiếc áo sơ mi trắng của Quý Khinh Hàn, sau đó lại lục tung đống quần áo lộn xộn của nguyên chủ, tìm ra một chiếc quần jean rách bình thường nhất, tiện tay nhét vạt áo quá dài vào cạp quần, miễn cưỡng khiến bản thân trông có vẻ tươm tất hơn một chút.

Vừa xuống lầu đã thấy mọi người bị sốc vì nhìn bộ dạng hiện tại của mình, Tạ Xuân Trì thầm nghĩ quả nhiên bộ đồ này vẫn không được ổn lắm, phải nhanh chóng đi mua vài bộ quần áo bình thường mới được.

Một người đàn ông trẻ có ngoại hình hơi giống Quý Khinh Hàn khịa cậu: "Chị dâu ngủ ngon thật đấy, bữa sáng sắp nguội hết trơn cậu mới dậy."

Tạ Xuân Trì đoán hắn chắc hẳn là đứa em trai bị Quý Khinh Hàn thiến, bất giác liếc nhìn xuống chỗ đó của hắn.

Quý Thiệu Phi rõ ràng rất nhạy cảm với ánh mắt kiểu này, phát hiện Tạ Xuân Trì đang nhìn chỗ đó của mình, sắc mặt lập tức đen sì.

Phản ứng lớn như vậy, chẳng lẽ bị thiến thật rồi? Quý Khinh Hàn đúng là biếи ŧɦái.

Tạ Xuân Trì còn chưa kịp thương cảm cho Quý Thiệu Phi, đã bị ánh mắt như muốn lăng trì người khác của hắn dọa đến rùng mình.

Cậu đột nhiên cảm thấy, so với đứa em trai này, bề ngoài của Quý Khinh Hàn vẫn trông bình thường hơn.

Ít nhất thì ngoại hình và khí chất của Quý Khinh Hàn cũng đủ xuất sắc, cho dù là một phản diện biếи ŧɦái, cũng là loại phản diện có sức hút khiến các cô gái nhỏ phải hét lên "Tôi có thể", còn Quý Thiệu Phi thì rất có thể là loại kẻ xấu bị người người phỉ nhổ.

Quý Khinh Hàn thản nhiên liếc nhìn Quý Thiệu Phi, không nói không rằng, Quý Thiệu Phi lại lập tức trở nên ngoan ngoãn, thậm chí còn nặn ra một nụ cười với Tạ Xuân Trì, giả tạo khen ngợi: "Chị dâu mặc bộ này đẹp thật đấy, chiếc áo sơ mi này là mua cùng kiểu với anh cả sao?"

"Ờ..." Tạ Xuân Trì chạm mắt với Quý Khinh Hàn, hiểu rằng anh đã nhận ra cậu đang mặc áo của mình, nhất thời hơi xấu hổ, ấp úng nói dối: "Quần áo của tôi vô tình bị bẩn hết rồi, áo sơ mi này không phải của tôi."

Không phải của cậu, vậy chỉ có thể là của Quý Khinh Hàn.

Quý Khinh Hàn lại cho phép Tạ Xuân Trì mặc áo của anh?

Quý Thiệu Phi kinh ngạc nhướng mày, lại nói: "Tình cảm của chị dâu và anh cả thật tốt, thật đáng ghen tị."

Lời này khiến Tạ Xuân Trì thấy hơi mắc ói, muốn mắng hắn một câu nhưng lại sợ chọc phải tên điên sẽ gặp muôn vàn rắc rối, chỉ đành chọn cách phớt lờ hắn và đi thẳng đến phòng trước tìm mẹ của nguyên chủ.

Bạch Nhược Phân thấy con trai đi ra, nhìn cậu từ trên xuống dưới một lượt, vẻ mặt hài lòng khen ngợi: "Hôm nay Tiểu Xuân mặc bộ này đẹp đấy, kết hôn rồi quả nhiên chín chắn hơn nhiều, tự phối đồ sao?"

Tạ Xuân Trì cúi đầu liếc nhìn chiếc quần jean rách te tua từ đùi xuống tận đầu gối trên người mình, trong đầu lập tức hiện lên một loạt dấu chấm hỏi.

Đây gọi là chín chắn hơn nhiều? Vậy bình thường nguyên chủ mặc gì?

"Áo sơ mi là của Quý Khinh Hàn." Tạ Xuân Trì nói.

Bạch Nhược Phân mỉm cười: "Gu thẩm mỹ của Khinh Hàn rất tốt, sau này Tiểu Xuân có thể học hỏi cậu ấy nhiều hơn."

Nói xong bà đột nhiên ý thức được mình lỡ lời, sắc mặt không khỏi hơi thay đổi, Tiểu Xuân vẫn luôn rất ghét bị so sánh với người khác, lần này hỏng rồi.

Thấy Tạ Xuân Trì không nổi giận, Bạch Nhược Phân mới thở phào nhẹ nhõm.

Bà ấy tưởng rằng Tạ Xuân Trì vì quá thích Quý Khinh Hàn nên mới không tức giận, lại vội vàng nói thêm: "Đương nhiên gu thẩm mỹ của Tiểu Xuân nhà chúng ta cũng rất tốt, Tiểu Xuân thích mặc gì thì cứ mặc cái đó."

Tạ Xuân Trì cảm thấy bà ấy với tư cách là mẹ của nguyên chủ, thái độ đối với con trai hơi quá cẩn thận, cứ như sợ nói một câu không đúng sẽ khiến con trai nổi điên.

Trong sách chỉ đề cập sơ qua rằng quan hệ của nguyên chủ với gia đình không tốt lắm, bởi vì hắn nhất quyết muốn gả cho Quý Khinh Hàn, ban đầu ba Tạ Liêm không đồng ý, nguyên chủ lập tức bày đủ trò, hết khóc lóc la làng rồi lại dọa tự tử, cộng thêm việc Bạch Nhược Phân thổi gió bên gối, Tạ Liêm mới miễn cưỡng đồng ý giúp con trai út mưu tính cuộc hôn nhân này.

Nguyên chủ được như ý nguyện lấy được Quý Khinh Hàn, lại luôn đi gây sự với thụ chính, khiến cho mọi chuyện càng ngày càng tệ, thậm chí còn ảnh hưởng đến việc làm ăn của gia đình, Tạ Liêm tức giận đến nỗi suýt nữa từ mặt hắn.

Sau đó, những âm mưu mà nguyên chủ nhắm vào thụ chính bị vạch trần, Quý Khinh Hàn vì muốn bênh vực bạch nguyệt quang đã thẳng tay khiến nhà họ Tạ phá sản, Tạ Liêm đã ngoài sáu mươi tuổi và Bạch Nhược Phân từ nhỏ chưa từng chịu khổ, bị con trai liên lụy nên rơi vào kết cục tuổi già thê thảm.