Vợ Nam Pháo Hôi Của Phản Diện

Chương 2

Nếu không phải đến cuối cùng Quý Khinh Hàn bị công chính và thụ chính liên thủ khiến phá sản, đồng thời phải chịu sự trừng phạt của pháp luật và nhận lấy kết cục chết không tử tế thì Tạ Xuân Trì đã muốn quay ngược lại báo cáo, để trang web khóa bộ truyện tam quan lệch lạc này lại rồi.

Cậu vạn lần không ngờ rằng mình thật sự xuyên thành pháo hôi đoản mệnh, cưỡng ép gả cho đại phản diện, hơn nữa cuộc hôn nhân này còn là do Tạ Xuân Trì trong sách bày mưu tính kế để trói buộc Quý Khinh Hàn.

Nguyên chủ trong bữa tiệc sinh nhật mười tám tuổi của mình đã sai người bỏ thuốc vào rượu của Quý Khinh Hàn, sau đó không biết xấu hổ leo lên giường người ta, còn cố tình để người ngoài bắt gặp cảnh "say rượu hoá thú" này.

Nhà họ Tạ vì giữ gìn danh tiếng cho con trai út, bất đắc dĩ phải ép Quý Khinh Hàn cưới hắn.

Quý Khinh Hàn chắc hẳn là rất không cam tâm, ngay cả hôn lễ cũng chuẩn bị qua loa, ngày cưới còn suýt chút nữa chạy theo bạch nguyệt quang, nguyên chủ lấy cái chết ra uy hϊếp mới miễn cưỡng giữ anh lại.

Lúc đó, khi Tạ Xuân Trì đọc đến đoạn tình tiết này đã kinh ngạc muốn rớt mắt ra ngoài, suýt nữa thì nghĩ mình nhầm lẫn giới tính của Tạ Xuân Trì trong sách, nếu không thì tại sao nguyên chủ là con trai mà lại có thể gả cho Quý Khinh Hàn được.

Đọc lại nguyên tác một lần nữa cậu mới phát hiện bối cảnh là đồng tính có thể kết hôn, tác giả đúng là cao thủ gieo rắc cẩu huyết.

Với năng lực của Quý Khinh Hàn, chắc chắn anh đã điều tra rõ chân tướng sự việc đêm đó, bây giờ bị ép cưới một người mình không ưa, trong lòng anh không chừng đang tính toán làm sao để gϊếŧ người ta.

Trong sách không viết chi tiết đoạn này, Tạ Xuân Trì chỉ có thể tự mình đoán mò, càng đoán càng thấy mình sắp toang tới nơi.

Nhìn đại phản diện gϊếŧ người không chớp mắt từng bước ép sát mình, cậu căng thẳng đến nỗi tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Tạ Xuân Trì có một tật xấu, mỗi khi căng thẳng đều thích giấu tay vào túi, kết quả sờ thấy một xấp giấy cứng cứng.

Cái gì thế?

Tạ Xuân Trì đưa tay lấy xấp giấy ra, phát hiện đó lại là một bộ đề thi thử đại học, cậu nhất thời chết lặng.

Tại sao đề thi của cậu cũng xuyên theo cậu vậy?

Lúc này, Quý Khinh Hàn đã đi đến trước mặt cậu, trên mặt không hề che giấu cơn chán ghét đối với cậu, giọng điệu vô cùng khó nghe: "Tôi bảo cậu cút, không nghe thấy sao?"

Tạ Xuân Trì ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, đột nhiên nhớ tới một sở thích kỳ quặc của tác giả bộ truyện này, tác giả đó rất thích viết tình tiết say rượu hoá thú, mỗi lần viết đến cảnh có người say rượu đều tiện tay tắt đèn rồi viết một đoạn nóng bỏng sau đó.

Có thể là do trang web không cho phép viết cảnh 18+ nên tác giả bị dồn nén, bất kể hai người có tình cảm hay không, quan hệ có tệ đến mức có thể gϊếŧ chết đối phương bất cứ lúc nào, tóm lại là sau khi say rượu thì phải lăn lộn trên giường một lần, có thể giây trước còn đang đánh nhau, giây sau đã ôm nhau moa moa.

Theo thói quen thông thường của tác giả, đêm nay cậu có thể sẽ mất zin.

Không được! Cậu là một trai thẳng thuần khiết tại sao phải chịu đựng loại chuyện này chứ?

Tạ Xuân Trì lo lắng, đột nhiên nghĩ ra một kế, cậu run rẩy mở xấp đề thi thử trong tay ra, run rẩy giơ lên trước mặt Quý Khinh Hàn, môi mấp máy: "Tôi... Tôi vẫn chưa làm xong đề thi thử! Anh... anh đừng làm lỡ việc tôi thi Thanh Hoa!"

Trong phòng ngủ lập tức tràn ngập một sự im lặng kỳ lạ, Tạ Xuân Trì run cầm cập dời xấp đề thi trước mặt đi một chút, len lén liếc nhìn Quý Khinh Hàn, thấy đại phản diện đột nhiên nở một nụ cười lạnh lùng, giọng điệu đầy vẻ chế giễu và khinh thường: "Chỉ bằng cậu?"

Tạ Xuân Trì cảm thấy mình bị sỉ nhục, tức giận hỏi: "Tôi thì sao? Tôi muốn thi Thanh Hoa, không được sao?"

Trong mắt Quý Khinh Hàn lóe lên một tia hứng thú, dường như đã phát hiện ra điều gì đó thú vị, ngay cả vẻ hung dữ trước đó cũng biến mất.

Anh từ trên cao nhìn xuống Tạ Xuân Trì một lúc, sau đó nói: "Vậy bây giờ cậu định đi làm bài thi?"

"Đúng... đúng vậy, tôi muốn làm bài thi, chăm chỉ học tập mới có thể vào Thanh Hoa."

Vừa nói, Tạ Xuân Trì vừa cảnh giác nhích mông về phía sau, sợ Quý Khinh Hàn sẽ bị tác giả thao túng, cưỡng ép lăn lộn trên giường với cậu.

Không ngờ Quý Khinh Hàn chỉ nói đùa: "Vậy cậu làm đi, tôi coi cậu làm."

Tạ Xuân Trì lập tức cầm bài thi chạy đến bên sofa nhỏ trong phòng ngủ, không hề câu nệ ngồi xuống tấm thảm, thật sự nằm sấp trên bàn trà làm ra vẻ muốn làm bài thi.

Khóe mắt cậu liếc thấy Quý Khinh Hàn bắt chéo chân ngồi trên sofa, châm một điếu thuốc rồi rít một hơi, xuyên qua làn khói trắng, anh nhìn chằm chằm cậu với vẻ biếи ŧɦái, như thể muốn xác nhận xem cậu có thật sự đang học hay chỉ đang nói dối.