Thập Niên 70: Sinh Liền Chín Đứa, Thiên Kim Thật Phá Mười Đời Đơn Truyền Nhà Chồng

Chương 22

Khương Vân Thư một giấc ngủ dậy đã là sáu giờ chiều, bụng đói kêu òng ọc, cô xoa cái bụng xẹp lép đi ra ngoài tìm đồ ăn.

Trong không gian có, cô không ăn, cô là người thích chiếm lợi, đặc biệt là lợi của nhà họ Khương.

Tủ bếp của nhà họ Khương ở phòng khách, tủ bếp còn khóa 1, 2… 5 cái khóa, cái nào cũng là khóa sắt lớn.

Vừa nhìn liền biết là đã bỏ ra rất nhiều tiền để phòng trộm.

Không đúng! Là phòng cô! Khương Vân Thư tìm một cái búa từ trong không gian, nhẹ nhàng dùng lực, từng cái khóa một bị bổ làm đôi.

Sức mạnh lớn thật tốt, Khương Vân Thư cảm thán xong, không quên ném công cụ gây án trở lại không gian.

Tiếp theo… không cần nói nữa, chuột rơi vào hũ gạo, sung sướиɠ vô cùng.

Trong tủ bếp có thịt có trứng, còn có nửa túi bột mì nhỏ, Khương Vân Thư ước chừng có năm sáu cân, phía trên tủ bếp có một đĩa thịt chiên giòn đã làm sẵn, còn có hai hộp đào đóng hộp, một gói bánh đào.

Trong ký ức của nguyên thân, nhà họ Khương chưa từng có đồ ăn ngon như vậy, từ đó có thể thấy, nhà họ Khương đây là đang lén lút ăn riêng sau lưng cô.

Nhưng không sao, những thứ này lát nữa sẽ vào bụng cô.

Khương Vân Thư rất hào phóng, một mạch đập năm quả trứng để làm món trứng hấp, trong niềm tin sống của cô chính là làm khổ ai cũng không thể làm khổ cái miệng của mình.

Khương Vân Thư từ nhỏ đã tự nuôi mình rất tốt, lần duy nhất ngã ngựa chính là nhìn người không rõ, nhầm cặn bã thành bảo bối.

Nhưng trong cuộc tình đó, cô cũng không thiệt thòi, ít nhất về mặt tiền bạc cô rất tinh ranh.

Hai người thuê chung, căn hộ tuy là cô mua, nhưng Dương Hiểu Đông hàng tháng phải trả tiền thuê nhà cho cô đúng hạn, tiền điện nước chia đôi, các ngày lễ lớn nhỏ còn phải tặng cô quà đắt tiền, có thể nói là tốn không ít tiền.

Nếu không có sự cố đó, bọn họ sẽ tiến hành bình thường, kết hôn, sinh con, chết đi.

Tiếc là không có nếu như, một tên cặn bã không đáng để cô lãng phí thời gian để tưởng nhớ.

Khương Vân Thư nhân lúc trứng đang hấp trên nồi, bụng đói xẹp lép của cô liền giải quyết đĩa thịt chiên giòn trong tủ bếp trước.

Điểm đáng khen nhất là tay nghề nấu ăn của Cốc Ái Phương quả thực rất tốt, bên ngoài giòn bên trong mềm, còn ngon hơn cả ăn ở quán lẩu, lần sau phải tìm cách để bà ta làm nhiều hơn một chút.

Chỉ có chút này, còn không đủ cô nhét kẽ răng.

Trứng đánh tan thêm nước, cho lên nồi hấp trước tám phút, cuối cùng đậy vung thêm năm phút, là xong, trứng hấp vừa làm xong mịn màng như pudding.

Khương Vân Thư tìm một cái khăn lót, mới lấy cái bát nóng hổi từ trong nồi ra, chê hình thức không đủ đẹp, cô lại thêm hai giọt dầu mè vào, lập tức hương thơm ngào ngạt.

Một bát trứng hấp xuống bụng, Khương Vân Thư cũng mới ăn được nửa bụng, vì vậy cô lại nhắm đến gói bánh đào trong tủ bếp.

Ngon, thích ăn.

Khương Vân Thư nằm trên giường, vừa ăn vừa lướt điện thoại, còn về cửa, từ lâu đã bị cô khóa trái từ bên trong, ai cũng không vào được.

May mà điện thoại cũng đi theo, nếu không thì mất mặt lớn, phải biết trong điện thoại của cô đều là những thứ…

Mãi đến tận khuya, Khương Vân Thư mới lưu luyến không rời cất điện thoại vào không gian, đi ngủ.

Lúc này nhà họ Khương còn chưa về.

Ngày hôm sau, Khương Vân Thư ngủ đến tận trưa mới dậy, cô rửa mặt xong, tự làm cho mình một bát mì trứng thịt.

Trứng dùng ba quả, thịt dùng một nửa, mì sợi lại chỉ có mấy sợi, xa xỉ vô cùng.

Bữa sáng hôm nay, giản dị mà bổ dưỡng, mì trong bát Khương Vân Thư vừa ăn được một nửa, hai vợ chồng nhà họ Khương liền dẫn theo Khương Diệu Tông trở về.