Thân hình cao lớn và rắn rỏi của người đàn ông sáp ngay sau lưng cô. Trên đỉnh đầu, hơi thở gấp gáp của anh vang lên rõ ràng.
Ý thức của Diêm Thuật đã bị lung lay sắp sụp đổ. Việc liên tục đập đầu vào tường cũng không thể giúp anh giữ được sự tỉnh táo.
Lúc đầu, anh không để ý đến cánh cửa phòng đã âm thầm bị mở ra, nhưng ánh nhìn chăm chú của người khác thì anh đã quá quen thuộc để nhận ra.
Trong lúc ý thức mơ hồ, anh đã bắt gặp tinh thần thể thoáng hiện ở phía sau đối phương.
Trông giống như một loại thực vật.
Dịu dàng và yếu ớt
Diêm Thuật cũng vì thế mà đoán được người đang đứng ngoài cửa hẳn là một người dẫn đường.
Anh thật sự rất khó chịu, hành động bắt lấy người đang bỏ chạy hoàn toàn là do bản năng của anh.
“Giúp tôi…” Diêm Thuật cố gắng kiềm chế con thú dữ đang cuồng loạn bên trong mình.
Những giọt máu nóng hổi từ trán anh nhỏ xuống dưới, lăn dọc xuống cổ và cuối cùng là rơi xuống xương quai xanh của Tạ Diên, khiến cả cơ thể cô rùng mình.
Lính gác ở phía sau lưng tưởng cô muốn bỏ chạy, cánh tay đang ôm lấy eo cô lại càng siết chặt hơn.
Trong thời gian yêu nhau với Lâm Phong, Tạ Diên và anh ta cũng chưa từng có sự tiếp xúc nào thân mật đến thế. Trải nghiệm xa lạ này khiến cả cơ thể cô cứng đờ, hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào.
Cô hít một hơi thật sâu, rồi vỗ cánh tay đang ôm chặt eo mình, nói với giọng điệu bình tĩnh nhất có thể: “Xin lỗi, tôi không thể giúp anh được. Anh thả tôi ra đi, tôi sẽ báo cáo tình huống của anh với thầy cô, đến lúc đó họ sẽ cử một người dẫn đường đến dẫn dắt tinh thần giúp anh.”
Nhưng Diêm Thuật lại hoàn toàn không thèm chú ý đến những lời mà cô nói.
Người trong l*иg ngực anh có dáng người gầy gò, chiều cao cũng chỉ vừa chạm đến cằm anh. Mái tóc dài được buộc thành đuôi ngựa, bên tai phải có một vết đỏ nhỏ.
Chính vết đỏ ấy thu hút ánh nhìn của anh.
Diêm Thuật không tự chủ được mà cúi đầu, để môi mình chạm vào vết đỏ đó.
Khoảnh khắc môi anh chạm vào, đồng tử của Tạ Diên đột nhiên giãn to ra.
Tinh thần thể của Diêm Thuật cũng đi ra, một con hổ oai phong hiện lên phía sau lưng anh.
Nhận ra được đối phương đang cố tình cưỡng ép thiết lập liên kết tinh thần, Tạ Diên cũng giật mình theo bản xạ giải phóng tinh thân thể của mình ra.
Những bụi gai trồi lên từ mặt đất bao quanh người Tạ Diên trong tư thế phòng vệ.
“Tôi thật sự không thể giúp anh được…”
Tạ Diên vẫn cố gắng giao tiếp với người đàn ông phía sau.
Tinh thần thể của anh thật sự quá mạnh mẽ, việc liên kết tinh thần vượt cấp vốn đã rất khó khăn rồi, huống chi cô chỉ là một người dẫn đường vô dụng không có khả năng dẫn dắt tinh thần.