Sau Cuộc Tình Hụt Với Người Thừa Kế Bí Mật

Chương 6

Lại là một ngã tư đèn đỏ, dòng xe cộ kéo dài không thấy điểm dừng. Ôn Nghiên Sanh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, dặn dò trợ lý: "Đi thẳng đến Vân Uy, đặt một phòng."

Bữa tiệc tối nay được tổ chức tại Vân Uy, là một khách sạn bảy sao nằm ở trung tâm thành phố. Trình Hâm đã đi theo Ôn Nghiên Sanh hai năm, đương nhiên biết một số thói quen của Ôn Nghiên Sanh, làm việc rất chu toàn: "Đã đặt xong rồi ạ."

Trình Hâm lại liếc nhìn kính chiếu hậu, Ôn Nghiên Sanh chạm phải ánh mắt của cô, nhạy bén hỏi: "Còn chuyện gì nữa?"

"Đã tra ra chủ nhân của tấm thẻ ngân hàng rồi, giống như cô dự đoán, gần đây vừa mới về nước."

Ôn Nghiên Sanh nhướng mày: "Nói trọng điểm."

Trình Hâm không biết chuyện dây dưa của Ôn Nghiên Sanh và Ngu Khanh Từ đêm đó, lo lắng ảnh hưởng đến mối quan hệ hợp tác với Bác Tín, giọng điệu trở nên cẩn thận: "Người mở tài khoản tên là Ngu Khanh Từ."

Lưng Ôn Nghiên Sanh trong nháy mắt cứng đờ khi nghe thấy cái tên: "Ngu Khanh Từ nào?"

Trình Hâm: "Con gái duy nhất của Ngu tổng tập đoàn Bác Tín, Ngu Khanh Từ."

Sáu giờ tối, khách sạn Vân Uy xe sang tụ tập, những vị khách nhận được thiệp mời của Bác Tín đều đến đúng giờ, áo quần lụa là, âm thanh huyên náo.

Tiếng nói chuyện hòa cùng hương rượu, lan tỏa giữa những vị khách ồn ào.

Nhà họ Ngu đã bám rễ ở Vân Thành qua mấy thế hệ, Bác Tín ban đầu dựa vào kinh doanh ăn uống mà phát đạt, đến đời ông của Ngu Khanh Từ đã tích trữ không ít đất đai, phát triển bất động sản và kinh doanh khách sạn kiếm được bộn tiền.

Đến đời bố cô, lại càng cải cách triệt để, cầm tiền khuấy đảo giới giải trí và internet, sản nghiệp trải rộng cực kỳ.

Nói đến cùng, Bác Tín dựa vào nguồn vốn khổng lồ tích lũy từ đời trước, đã không cần phát triển thêm ngành nghề thực thể nào nữa, dần dần chuyển đổi thành một công ty đầu tư mạo hiểm.

Bữa tiệc tối nay một là để Ngu Khanh Từ vừa tốt nghiệp ra mắt mọi người, hai là để giới thiệu nhân vật chính của ‘người thừa kế Bác Tín’ đang ồn ào gần đây, Ôn Nghiên Sanh.

...

Có không ít người hiếu kỳ và thích hóng chuyện, chuyên viên trang điểm vừa trang điểm xong cho Ngu Khanh Từ thì trợ lý của Ngu Bá Châu đã đứng đợi sẵn ở đó, dọc đường đi không ngừng nhắc nhở cô về trình tự của buổi tiệc tối.

Cửa thang máy mở ra, bức tranh chạm nổi mạ vàng lộng lẫy đột nhiên hiện ra trước mắt, trợ lý cuối cùng cũng đã giải thích xong trình tự, chủ động tự tiến cử: "Ngu tiểu thư, Ngu tổng bảo tôi lát nữa đi theo cô, để tiện cho cô làm quen với một số người."

Ngu Khanh Từ nghịch ngợm dải lụa trang trí trên cánh tay, suy nghĩ xem có nên tháo nó ra hay không, nghe vậy cũng không để tâm lắm: "Ba tôi sao không tự mình đến? Bận dẫn theo cô con gái "nuôi" kia của ông ấy à?"

Trợ lý có nỗi khổ khó nói, vị tổ tông này sau khi về nước một lần cũng chưa về nhà, Ngu Bá Châu lại quen thói của người bề trên ra lệnh, hai người chẳng ai chịu nhường ai, công việc khó khăn này lại rơi vào đầu anh ta.

Ngu Bá Châu cũng không giống như Ngu Khanh Từ nghĩ, đang chăm sóc cho một cô con gái "khác", là chủ nhân của bữa tiệc rượu này, xung quanh ông vây đầy khách khứa chào hỏi, đã gần năm mươi tuổi nhưng vẫn giữ được dáng người thẳng tắp, âu phục phẳng phiu.

Thư ký bên cạnh nhìn thấy Ngu Khanh Từ, ra hiệu về phía cô, khiến cho cả vòng người chỗ Ngu Bá Châu đều nhìn sang.