Sau Cuộc Tình Hụt Với Người Thừa Kế Bí Mật

Chương 5

Trợ lý Trình vội vàng cầm lấy chiếc máy tính bảng đặt ở ghế phụ, trên đó có một tập tài liệu: "Phó tổng của Vinh Kiến muốn gặp cô."

Ôn Nghiên Sanh liếc nhìn, không có ý định mở ra, thu hồi tầm mắt: "Không phải đã bảo cô từ chối hắn ta rồi sao, cần tôi dạy cô à?"

"Nhưng anh ta nói có dự án mới muốn hợp tác với cô, hơn nữa Vinh Kiến..." Lời nói của trợ lý Trình khựng lại: “Tài liệu tôi đã xem qua một lần, đối phương hẳn là thật lòng."

Ôn Nghiên Sanh dựa người ra sau, ngón tay gõ nhẹ lên ghế da: “Tôi đã nói rồi, không hợp tác."

Vậy thì không có chỗ cho sự xoay chuyển.

Trợ lý Trình ngồi thẳng người lại, lúc sang số, Ôn Nghiên Sanh tháo tai nghe xuống, từ đầu dây bên kia điện thoại vọng lại mấy từ mơ hồ: Tam công tử, nhà tù, ân tình.

Trong lòng cô giật mình, nhưng cũng biết chuyện nào nên hỏi chuyện nào không nên hỏi, tập trung sự chú ý vào ngoài xe, ép bản thân làm người không khí.

Người ở đầu dây bên kia điện thoại tên là Tần Minh Yên, là bạn học cũ của Ôn Nghiên Sanh, hiện nay đã chính thức tiếp quản Tần thị, hai người thường xuyên có qua lại.

Điện thoại vẫn chưa cúp, Tần Minh Yên oán trách mấy câu về chuyện Ôn Nghiên Sanh rời đi sớm mấy ngày trước, ánh mắt Ôn Nghiên Sanh rơi vào cửa gió điều hòa, hơi thất thần.

Quán bar ‘Player’ là do bạn gái nhỏ của Tần Minh Yên mở, ba ngày trước Ôn Nghiên Sanh được hai người nhiệt tình mời đến, giữa chừng ra ngoài nghe điện thoại thì bị một người phụ nữ say rượu quấn lấy.

Nước hoa, rượu mạnh, mỹ sắc, tìиɧ ɖu͙©.

Mọi thứ đều vừa vặn.

Giọng nói trêu chọc của đối phương, thành thạo như một cao thủ tình trường, mỗi câu nói ngọt ngào đều khiến người ta chìm đắm tin là thật.

Là một cuộc ân ái cuồng nhiệt, càng giống như một cuộc so tài không ai chịu thua.

Ôn Nghiên Sanh nhắm mắt lại.

Điều khiến cô để ý nhất, là nửa chiếc giường đã lạnh ngắt sau khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, và một tấm thẻ ngân hàng nằm trơ trọi.

Rõ ràng có thể dứt khoát cắt đứt liên lạc, lại muốn để lại tấm thẻ ở đó, làm tăng thêm ảo tưởng.

"Lần sau không được phép rời đi sớm đâu đấy, Tiểu Dã nói giáo sư các cô thích yên tĩnh, trách tôi cố tình chèn ép cô, chọn cái nơi như vậy. À, nhân tiện cô ấy cũng ở bên cạnh, cô mau giải thích giúp tôi mấy..."

Đầu dây bên kia điện thoại, Tần Minh Yên trêu chọc Ôn Nghiên Sanh một hồi, lời còn chưa nói xong đã truyền đến tiếng tút tút.