Nhan Giải Phóng và Lý Đại Nữu cuối cùng cũng hiểu được lý do con trai cưng không muốn đi du học. Trong lòng họ chợt vỡ lẽ:
"Thì ra là vậy. Tưởng đâu con trai học đại học mà không biết lợi ích của du học, hóa ra nó quá trọng tình thân."
Hai vợ chồng nhìn nhau, đều hiểu ý nghĩ trong lòng đối phương. Cách tốt nhất là đón ông bà từ quê lên thành phố, để thằng bé yên tâm.
Nếu không được, họ sẽ làm việc nhiều hơn để kiếm tiền. Giá vé máy bay là bao nhiêu? Cố gắng làm việc, trong hai năm kiếm đủ tiền để con trai về thăm một lần. Suy nghĩ ấy ngay lập tức thổi bừng sức sống cho cả hai!
---
Phía bắc thủ đô, cách chưa đầy 20 dặm, là thôn Bắc Nhan.
Ông nội Nhan Thiết Trụ đi chậm rãi, hai tay chắp sau lưng, trên vai đeo một gùi cỏ. Nhà ông nuôi gà, vịt, ngỗng, cả dê, tất cả đều chuẩn bị cho đứa cháu trai lớn. Dù đã hơn 70 tuổi, sức khỏe ông vẫn rất cường tráng.
Dọc đường, dân làng ai cũng chào hỏi Nhan Thiết Trụ. Không chỉ vì ông lớn tuổi mà còn bởi mọi người rất kính trọng ông.
Gia đình họ Nhan đời nào cũng chỉ có một con trai nối dõi, vì mỗi thế hệ đều có người trẻ lên đường ra chiến trận. Dòng họ này là đại diện tiêu biểu cho những gia đình "gốc rễ vững vàng, xuất thân trong sạch."
Đây cũng là lý do quan trọng giúp đơn xin du học của Nhan Thừa được xét duyệt nhanh chóng.
Khi nhận được bức điện báo: "Nhan Thiết Trụ, cháu trai không chịu đi du học, nhanh chóng tới thành phố!", trưởng thôn không dám chậm trễ, vừa chạy vừa hô:
"Chú Thiết Trụ! Chú mau thu dọn đồ, vào thành phố ngay! Anh Giải Phóng đang cầu cứu, cháu trai chú nó..."
"Cháu trai tôi xảy ra chuyện rồi! Bà lão, mau thu dọn đồ!"
Nhan Thiết Trụ tái mặt, nhưng với bản lĩnh từng trải qua bao biến cố lớn, ông không hoảng loạn. Ông kéo tay bà vợ Trương Quế Hoa, lập tức lên xe buýt đi.
Nhìn bóng dáng hai ông bà hối hả chạy, trưởng thôn bất giác thầm nghĩ: "Hỏng bét, ý tôi là cháu trai chú ấy có tiền đồ cơ mà!"
Dù đã 70 tuổi, hai ông bà vẫn còn khỏe mạnh. Họ vốn định tiếp tục làm ruộng, nhưng vì cháu trai khóc mà cam kết bỏ việc đồng áng. Tuy nhiên, trồng rau, nuôi gia cầm thì vẫn là sở trường của họ.
Ông cụ Nhan Thiết Trụ từng là cựu chiến binh, có lương hưu, nhưng toàn bộ số tiền ấy đều được tiết kiệm để dành cho Nhan Thừa.
Nhan Thừa chính là bảo vật trong lòng hai ông bà. Mọi thứ đều nhường cho cậu. Đến cả con trai Nhan Giải Phóng cũng không được ưu tiên. Toàn bộ tài sản đã được chuyển qua tên Nhan Thừa.
Hai ông bà thiên vị rõ ràng đến mức người ngoài cũng không thể nói gì.
May thay, Lý Đại Nữu – con dâu – lại không oán trách. Với bà, chỉ cần ai thương con trai bà, thì đó chính là người cùng chiến tuyến.
---
Tại ngõ Phú Quý, mấy ông lão ngồi trước cổng đang trò chuyện rôm rả. Chủ đề bao gồm mọi thứ, từ chuyện làng xóm, tình hình quốc gia, đến diễn biến quốc tế. Nhưng hôm nay, câu chuyện nóng hổi nhất là chuyện nhà họ Nhan.
Tin tức quốc gia, thế sự quốc tế quá xa vời với đời sống thường ngày của họ. Nhưng những gì xảy ra với gia đình hàng xóm lại là điều mọi người không thể bỏ qua.
Cả ngõ đều chung thắc mắc: “Sao nhà ấy lại giàu có thế? Sao họ lại tiến bộ hơn người? Sao tương lai của họ lại rực rỡ như vậy?”
Dẫu nghe báo chí nói nhiều về những nhà giàu có hay các tỉ phú chứng khoán, người dân chỉ ngưỡng mộ từ xa. Nhưng khi sự sung túc xuất hiện ngay trong khu mình sống, cảm giác ghen tị là không thể tránh khỏi.