Nhân viên bán hàng đã quay người đi tìm size áo, Hướng Nghiên mím môi do dự một lát, cuối cùng vẫn gọi cô ấy lại.
"Cứ size này là được rồi." Cô nói, giọng nhỏ nhẹ nhưng kiên định, "Tôi mặc vừa."
"Cô chắc chứ?" Nhân viên bán hàng quay lại nhìn cô với vẻ nghi ngờ, "Tôi thấy..."
"Chắc chắn." Hướng Nghiên tiếp tục gật đầu, không muốn nhượng bộ, "Thật sự mặc vừa mà."
Giống như một đứa trẻ cứng đầu.
Chu Như quay mặt đi, nụ cười trên môi càng đậm hơn.
Có lẽ là sau vài lần tiếp xúc với Chu Như, Hướng Nghiên đã dũng cảm hơn, trước khi vào phòng thử đồ, cô đưa túi xách, điện thoại và một vài túi nhỏ cho Chu Như.
"Giúp tôi cầm nhé." Cô nói, đôi mắt xinh đẹp nhìn Chu Như với vẻ vừa mong đợi vừa lo lắng.
Cô gái lúc này rõ ràng vẫn chưa hết ngại ngùng, tai vẫn còn đỏ ửng như ráng chiều.
Dưới ánh đèn sáng của trung tâm thương mại, trông cô thật xinh đẹp.
"Được." Chu Như nhìn cô, nhẹ nhàng đáp lại, đưa tay nhận lấy đồ.
"Cảm ơn." Hướng Nghiên dịu dàng nói lời cảm ơn, cầm mấy bộ nội y không vừa ý rồi xoay người vào phòng thử đồ.
Chu Như nhìn theo bóng lưng cô một lúc, sau đó đi đến chiếc ghế gần đó ngồi xuống.
Dạo gần đây Lý Nguyên rất mê nghiên cứu cung hoàng đạo, hễ rảnh rỗi là lại lôi kéo người khác xem vận mệnh.
Cô đương nhiên cũng không thoát khỏi, sáng nay Lý Nguyên vừa xem cho cô xong, nói hôm nay là ngày may mắn của cô, nhất định sẽ gặp chuyện tốt.
Lúc đầu Chu Như không để tâm lắm.
Cho đến bây giờ.
Cô chỉ vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy bóng dáng Hướng Nghiên trong đám đông.
Cô gái nhỏ thích mặc váy màu nhạt, màu trắng tinh, xanh nhạt, tím nhạt, hôm nay lại là màu hồng nhạt.
Trông cô vừa đáng yêu vừa dịu dàng, như một đóa hoa đang nở rộ.
Chu Như không chút do dự đi thẳng về phía này.
Cô biết rõ đây là khu vực bán nội y, cũng biết Hướng Nghiên xuất hiện ở đây là để làm gì, nhưng cô thật sự không ngờ sở thích của cô gái nhỏ này lại khá đặc biệt.
Khá là... gợi cảm.
Chu Như nhướng mày.
-
Thật ra từ rất lâu trước đây, khi còn học cấp ba, cô đã từng thấy Hướng Nghiên thay quần áo.
Hồi đó, cô lén vào ký túc xá nữ để dự sinh nhật bạn, mấy người vừa đi trong hành lang tối om vừa nói chuyện khe khẽ.
Người bạn ở ký túc xá chỉ cho họ xem, nói tầng này là học sinh lớp nào lớp nào ở.
Trong đó có lớp của Hướng Nghiên.
Ban đầu Chu Như không quan tâm đến mấy chuyện này, nhưng đột nhiên nghe thấy cái tên quen thuộc, cô liền theo bản năng hỏi một câu.
"Có một nữ sinh tên là Hướng Nghiên." Cô nói, giọng rất nhẹ, "Cậu biết cô ấy ở đâu không?"
"Biết chứ." Người bạn gật đầu, sau đó chỉ cho cô xem, "Cô ấy ở phòng 329."
Chu Như nhìn theo hướng cô ấy chỉ.
Cửa phòng 329 hé mở, chỉ để lộ một khe hở nhỏ, bên trong có vài cô gái mặc đồ ngủ đang đi lại.
Hướng Nghiên đứng ở phía trong cùng, có lẽ là vừa mới về, chưa kịp thay quần áo.
Chu Như vô tình liếc mắt qua, vừa vặn nhìn thấy những thứ không nên nhìn.
Thân hình mảnh mai ẩn dưới bộ đồng phục học sinh, làn da trắng nõn, eo thon và chiếc áσ ɭóŧ in hình dâu tây màu hồng phấn.
Cô ấy phải thích dâu tây lắm đây.
Chu Như khựng lại, bước nhanh vài bước đến gần, lặng lẽ đóng cửa lại.
Vừa nghĩ đến đây, điện thoại trong tay cô bỗng rung lên.
Cô cúi đầu nhìn, thấy trên màn hình hiện lên một tin nhắn.
Trên trời có một đám mây: [Ảnh][Ảnh][Ảnh]
Chắc là bạn cô gửi tới.
Lúc đầu Chu Như không định xem, nhưng nó cứ rung mãi, cuối cùng cô đành phải nhìn lại, xem có chuyện gì gấp không.
Người đó gửi liên tục mười mấy bức ảnh, sau đó bắt đầu nhắn tin ầm ầm.
Trên trời có một đám mây: Cậu xem mấy em này đi!
Trên trời có một đám mây: Gầm rú như mãnh nam.jpg
Trên trời có một đám mây: Đẹp không, sεメy không, wild không?
Trên trời có một đám mây: Động lòng chưa? Hành động nhanh lên!
Chu Như: "..."
-
Hướng Nghiên rất nhanh đã đi ra.
Thật ra mấy bộ nội y đó không hề vừa với cô, cô vừa nhìn là biết ngay.
Nhưng lúc đó vì không muốn bị Chu Như xem thường, cô mới cố tình cầm vào thử, đến bây giờ bình tĩnh lại mới thấy mình thật trẻ con.
Nghĩ vậy, cô khẽ thở dài.
Nhân viên bán hàng vẫn đang đợi cô ở bên ngoài, Hướng Nghiên ngoan ngoãn trả lại nội y, sau đó lễ phép và chân thành xin lỗi, nhờ cô ấy tìm size phù hợp rồi đóng gói.
"Tôi hiểu rồi." Nhân viên bán hàng vừa đóng gói vừa cười nói nhỏ, "Vừa rồi cô không muốn bị cô gái kia cười nhạo đúng không?"
"Vâng." Hướng Nghiên gật đầu, vẻ mặt ngượng ngùng, "Làm phiền cô rồi."
"Không sao." Nhân viên bán hàng lắc đầu, "Tôi hiểu mà."
"Vậy này," cô ấy nói, chỉ vào mã QR dán trên bàn, "Cô quét mã theo dõi thương hiệu của chúng tôi nhé."
"Mỗi khi có mẫu mới chúng tôi đều sẽ đăng lên đó, bình thường cũng sẽ đăng một số mẹo nhỏ, ví dụ như cách giặt nội y đúng cách, cách chăm sóc, cách tăng kích cỡ vòng một."
"Không cần đâu, không cần đâu." Hướng Nghiên vội vàng lắc đầu.
"Theo dõi đi mà!" Nhân viên bán hàng tiếp tục chào mời, "Cô theo dõi rồi thì tôi sẽ không tính tiền túi."
Cô ấy rất nhiệt tình.
Hướng Nghiên dở khóc dở cười, cuối cùng cũng quét mã theo lời cô ấy.
Thanh toán xong, Hướng Nghiên vừa quay người lại thì thấy Chu Như đã đứng phía sau từ lúc nào.
"Đi thôi." Hướng Nghiên chớp mắt nhìn Chu Như, nhanh chóng bước tới nhận lại điện thoại và túi xách, giọng nói dịu dàng, "Làm mất thời gian của chị rồi."
"Không sao." Chu Như nói, trả lại đồ cho cô, "Cũng không... lâu lắm."
Sau đó, cả hai cùng xoay người, sóng vai đi ra ngoài.