Xuyên Nhanh: Hì Hục Đào Góc Tường

Quyển 1 - Chương 20: Em gái liễu yếu đào tơ đào góc tường trong trò chơi sinh tồn

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn hào hứng đi theo Lâm Yến Chi ra ngoài, chẳng qua chưa đi được bao xa cô đã kêu mệt, nhưng cô cũng không để Lâm Yến Chi cõng, chỉ tự mình cố gắng bước đi.

Cuối cùng cũng gặp được một cái cây có mấy quả dại, nhìn có vẻ chua, Tiêu Nhuyễn Nhuyễn nhìn thôi đã thấy dạ dày ợ chua.

Cô vội vàng mở mắt nhìn sang chỗ khác.

Nhìn thoáng qua một lượt, cô phát hiện đằng trước có một con ong mật bay qua, hai mắt cô lập tức sáng bừng, xem ra hôm nay có lộc ăn rồi.

Nhuyễn Nhuyễn: “Yến Chi, em thấy ong mật kìa, liệu gần đây có tổ ong không?”

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn đang hớn hở, song khi thấy vẻ mặt một lời khó nói của Lâm Yến Chi liền cảm thấy không vui, nhưng bản thân cô cũng không dám đi lấy mật ong, thế là đành thôi, nhìn ong cho đỡ thèm.

Nhưng càng nhìn càng thèm, Lâm Yến Chi nhìn bộ dạng ủ rũ của cô, cuối cùng vẫn không đành lòng. Anh không kìm được lòng mình, muốn đối xử tốt với cô.

Lâm Yến Chi: “Thua em luôn đấy, đi thôi, em canh chừng mấy trái cây này đi, ở đây chờ anh.”

Nhuyễn Nhuyễn: “Được! Yến Chi, anh thật tuyệt, em biết anh sẽ giúp em mà! Há há há!”

Lâm Yến Chi: “Đồ ham ăn, đồ con gái không có lương tâm! Kiếp trước chắc anh nợ em nhiều lắm!”

Nói xong, anh tìm kiếm ở xung quanh đó, men theo tiếng vo ve mà cẩn thận lục lọi, không bao lâu sau đã nghe thấy tiếng vo ve dày đặc trong một khe đá, thì ra là ở đây.

Lâm Yến Chi vốn là con nhà người ta, sức khỏe và thể lực tương đối tốt.

Anh dùng một cây gậy gỗ có đầu nhọn đào bới ở gần đó, loay hoay một hồi, từ khe hở của hòn đá mà dùng sức lật phiến đá mỏng kia lên, tổ ong liền xuất hiện trước mắt.

Trông có vẻ đủ cho Nhuyễn Nhuyễn ăn một thời gian dài, anh quấn áo khoác quanh tay, bắt đầu bóc tách tổ ong, cứ như vậy, mất một tiếng đồng hồ, anh bị đốt sưng cả đầu, trên tay trên người thì bị đốt đến mức không nỡ nhìn.

Trong tay cầm mật ong được gói bằng lá to, sau khi sắp xếp xong tất cả, xác định không còn ong mật mới dám đến gần Tiêu Nhuyễn Nhuyễn ở đằng xa.

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn nôn nóng nhận lấy rồi mở ra, màu sắc hấp dẫn khiến Tiêu Nhuyễn Nhuyễn đã thiếu ăn lâu ngày vội vàng cầm một miếng bỏ vào miệng, vị ngọt lan tỏa khắp khoang miệng, không ngờ trên đời còn có hương vị ngọt ngào như vậy.

Nhuyễn Nhuyễn: “Chu choa, ngon quá đi ~”