Xuyên Nhanh: Hì Hục Đào Góc Tường

Quyển 1 - Chương 14: Em gái liễu yếu đào tơ đào góc tường trong trò chơi sinh tồn

Tiểu yêu tinh kia có sức hấp dẫn mãnh liệt với mình, chẳng lẽ là mình thích cô gái ấy sao? Kỳ thật bản thân anh vốn đã có phần tội nghiệp Tiêu Nhuyễn Nhuyễn, một cô gái trong sáng tốt đẹp như vậy, không người đàn ông nào lại không thương xót cho cô.

Chỉ là trước đây anh không nghĩ ngợi gì về cô, bây giờ lại…

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Lâm Yến Chi cũng nhận thức rõ hơn về ý định thực sự trong lòng mình.

Bản thân anh vẫn luôn giữ thái độ ngưỡng mộ Triệu Ninh Ninh, nhưng chỉ là sự ngưỡng mộ thuần túy, không hề pha tạp bất kỳ tình cảm nào.

Tiêu Nhuyễn Nhuyễn mới là cô gái thực sự khiến anh rung động, sau khi nghĩ thông, anh lại rơi vào vòng xoắn mới.

Bây giờ Cố Tín Nhiên đã nhanh chân phát hiện ra bảo bối kia, hơn nữa còn ăn vào miệng rồi.

Bản thân anh đã trở thành người thứ ba xen vào, nhưng anh không muốn từ bỏ, Cố Tin Nhiên chỉ học hành giỏi hơn anh thôi, những khía cạnh khác không thể bì được. Ông đây ưu tú như vậy, có cô gái nào mà không thích?

Lâm Yến Chi tự tin đã nghĩ thật kỹ rồi, anh phải đẩy Cố Tín Nhiên ra khỏi cuộc chơi, độc chiếm cho riêng mình, làm gì có chuyện chia sẻ chứ? Anh, Lâm - Đẹp Trai - Cơ Bụng - Giàu Có - Yến Chi, chưa từng chấp nhận.

Bá đạo, tự luyến và chiếm hữu là bệnh chung của tất cả nam chính, Lâm Yến Chi cũng không ngoại lệ, có điều tính cách của anh vẫn tốt, là một nam chính hiếm hoi tôn trọng phái nữ, còn có tính cách cởi mở, hướng ngoại.

Lâm Yến Chi biết mình cần phải tính toán từng bước một, không thể vội vàng, anh tin với sức hút nam tính của mình, Tiêu Nhuyễn Nhuyễn nhất định sẽ yêu anh.

Lâm Yến Chi tràn đầy tự tin đột nhiên nghĩ đến, một mình Nhuyễn Nhuyễn ở nơi hoang dã chắc chắn sẽ sợ hãi, gã ích kỷ Cố Tín Nhiên đó muốn độc chiếm Nhuyễn Nhuyễn, không cho ai phát hiện, lại để một cô gái nhỏ như Nhuyễn Nhuyễn ở nơi hoang dã một mình.

Nghĩ đến lúc nãy Nhuyễn Nhuyễn bị rắn dọa đến mức toàn thân cứng đờ không dám nhúc nhích, lần này may mà anh đến kịp thời, nếu như Nhuyễn Nhuyễn không chịu được mà bị rắn độc cắn, lại không có ai phát hiện, anh cũng không dám nghĩ tiếp nữa, Lâm Yến Chi như phát điên chạy ngược trở lại.

Đến gần tảng đá lớn, nhìn thiếu nữ đang nằm yên trên tảng đá, Lâm Yến Chi sợ làm cô giật mình, vội vàng hắng giọng an ủi cô.

Lâm Yến Chi: “Nhuyễn Nhuyễn, em đừng sợ, anh sợ em ở chỗ vắng vẻ này một mình thì sẽ sợ hãi, cho nên đến đây cùng em.”

Nhuyễn Nhuyễn: “...”