Dị Ứng Với Lãng Mạn

Chương 5

Đậu An Dao vừa lau nước mắt, vừa nhanh chóng hỏi hệ thống phải làm sao, hoàn toàn không chú ý đến nội tâm dậy sóng của người bên cạnh.

Hệ thống Ủng Hộ Thuần Khiết vẫn có chút tác dụng, nó đề nghị: [Điều quan trọng là phải cắt đứt mọi quan hệ mờ ám, không được thì cô cứ chạy đi.]

Đậu An Dao thấy có lý.

Vì vậy, trong mắt Hứa Thiên Sắc, người vừa bị mình nói mấy câu làm cho bật khóc, dùng sức lau đi vệt nước mắt, kiên cường vén chăn xuống giường, ôm lấy quần áo mình vứt ở cuối giường, cúi đầu thật sâu với cô ấy.

"Thật xin lỗi, đều là lỗi của tôi, tôi vừa hẹp hòi lại vừa vô lễ, căn bản không xứng có bất kỳ quan hệ nào với cô."

"Khoảng thời gian này có thể tiếp xúc với cô tôi thực sự rất vui, nhưng trên đời không có bữa tiệc nào không tàn, cứ như vậy đi, kết thúc ở đây thôi, công chúa điện hạ, thần... lui rồi."

Một hơi nói xong một tràng dài, Đậu An Dao đầu cũng không quay lại, ôm quần áo trong lòng chạy vội ra khỏi cửa.

Hứa Thiên Sắc bị câu nói cuối cùng của cô làm cho "ngoài khét trong sống", hoài nghi nhân sinh, đơ ra tại chỗ.

Chỉ có thể đứng trơ ra đó, không có khả năng phản ứng, trơ mắt nhìn Đậu An Dao ôm quần áo của mình chạy mất.

Cô ấy...

Là đến trộm quần áo của cô ấy sao?

Trước cửa phòng tổng thống ở tầng 32, giống như có một cơn gió lốc thổi qua, thổi qua cánh cửa sạch sẽ đã sớm không còn bóng người.

Nếu không phải ga giường vẫn giữ nguyên độ lộn xộn vừa bị vén lên, Hứa Thiên Sắc sẽ cho rằng mình bị ảo giác.

Đứng yên tại chỗ ba phút, cô ấy mới hoàn hồn, đi đến sofa bên cửa sổ ngồi xuống, vặn mở chai nước khoáng, uống hai ngụm nhỏ.

Đôi mắt xinh đẹp tinh xảo như viên đá mắt mèo mông lung nhìn vào một điểm, như đang suy tư điều gì đó.

Đậu An Dao...

Rốt cuộc là bị làm sao?

Lần đầu tiên cô ấy gặp Đậu An Dao là vào năm ngoái.

Khi đó đối phương vừa giành được giải thưởng Ca sĩ có sức ảnh hưởng nhất Châu Á Thái Bình Dương, vì vậy nghiễm nhiên được mời đến buổi trình diễn thời trang của Mỹ Tư Lan Đô làm ca sĩ, lúc đó Hứa Thiên Sắc cũng nhận buổi trình diễn đó, hai người gặp nhau.

Vốn tưởng rằng chỉ là duyên gặp một lần, ai ngờ đối phương ngày hôm sau đã xuất hiện ở nhà hàng của khách sạn, còn nhiệt tình mời cô ấy cùng ăn tối.

Hứa Thiên Sắc cảm thấy đối phương ngoại trừ giọng hát không tệ ra thì chẳng có gì tốt, nên không mấy để ý đến cô, nhưng cô lại rất kiên trì, lâu nay luôn tìm đủ mọi lý do để tiếp cận cô ấy.