Sau Cánh Cửa Phòng Tắm Của Lão Bản

Chương 13: Quyết Định Vội Vàng

Ông chủ vẫn giữ vẻ điềm tĩnh trước sau như một, nhẹ nhàng nói: "Tiếp theo có hai việc, một là em chuyển đến ở cùng anh."

Công gật đầu, sau khi kết hôn sẽ sống chung, cậu hiểu mà.

"Còn một chuyện nữa," ông chủ nói tiếp, "là sau khi về chúng ta sẽ đến ăn cơm với người nhà anh."

Tim Công như đánh trống: "Tiền trảm hậu tấu à? Kết hôn rồi mới ra mắt gia đình, bữa cơm này, không thể ăn được rồi!"

Vì sao lại dễ dàng kết hôn như vậy? Bởi vì ở thế giới này, đăng ký kết hôn chỉ cần có chứng minh thư là đủ.

Ông chủ: "Trong lòng có chút rối, không hiểu rõ, cứ kết hôn rồi tính tiếp."

Công: "Đầu óc cũng hơi loạn, nhưng luyến tiếc miếng bánh ông chủ vẽ, thôi cứ kết hôn rồi tính."

Công là một người theo đuổi sự hoàn hảo. Theo cậu, một khi đã quyết định kết hôn giả, thì phải làm cho thật tốt.

Công nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, tranh thủ ngủ bù trên máy bay để "chuẩn bị chiến tranh" cho buổi tiệc "Hồng Môn Yến" sắp tới.

Vừa xuống máy bay, cậu vừa bật Wechat lên đã bị một loạt tin nhắn dồn dập làm máy đơ cả ra.

Công: "...Tôi nhớ mình chỉ bay vài tiếng, đâu phải vài năm?"

Cậu tùy tiện mở một tin nhắn, đó là tin của tiểu X, một cấp dưới của cậu: 【Lão đại, tin sốc đây! Ông chủ kết hôn rồi!!! Anh đang đi công tác với ông chủ mà, có tin trực tiếp nào không chia sẻ với bọn em đi?】

Công lướt qua những tin nhắn khác, phát hiện tất cả đều hỏi cậu về chuyện kết hôn của ông chủ. Có người báo tin cho cậu, có người hỏi cậu có biết người kết hôn với ông chủ là ai không, có người còn xúi cậu nhân cơ hội này ép ông chủ phát thêm phúc lợi cho công ty.

Tóm lại, cả công ty từ trên xuống dưới đều đang hóng hớt, Wechat của Công loạn như cái nồi lẩu.

Hóa ra trước khi lên máy bay, ông chủ đã đăng bài vòng bạn bè đầu tiên trong đời, nội dung là ảnh bìa hai cuốn giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ, kèm theo dòng chữ ngắn gọn: "Đã kết hôn."

Ngắn gọn súc tích, đúng là phong cách của ông chủ.

Trong lòng Công: "Ha ha, tôi không chỉ biết, mà còn là người rõ chuyện nhất đây này, người kết hôn với anh ta chính là tôi!"

Công liếc nhìn ông chủ đang ngồi bên cạnh bằng khóe mắt, rồi trả lời tin nhắn của tiểu X: 【Ông chủ kết hôn à? Tôi không rõ lắm, xong việc tôi và ông chủ đã tách nhau ra rồi, giờ mới xuống máy bay.】 Sau khi trả lời vài tin quan trọng, cậu tắt điện thoại cất vào túi.

Công: "Mình yêu ơi, ba mẹ anh thích gì thế? Tí nữa gặp mặt, mình không thể tay không đến được."

So với chuyện kết hôn của ông chủ, thì bữa cơm tối nay mới là vở kịch lớn thực sự.

"Mình yêu"? "Ba mẹ anh"?

Giọng điệu của cậu quá tự nhiên, ông chủ phải mất hai giây mới trả lời: "Đồ đạc anh đã chuẩn bị hết rồi, em chỉ cần nghĩ xem đối phó với họ thế nào thôi."

Công nở nụ cười đầy ẩn ý: "Mình yêu yên tâm, em sẽ chứng minh cho anh thấy, anh không chọn sai người đâu."

Câu nói này khiến ông chủ cảm thấy tai mình nóng lên, anh ho nhẹ một tiếng rồi bắt chéo chân: "Khi nào chỉ có hai người chúng ta thì không cần phải diễn quá nhập vai thế, cứ gọi tên nhau là được."

Công: "Sao được chứ! Chúng ta đang nhập vai thực tế mà, đời là một vở kịch đó, nếu không chú ý chi tiết thì dễ bị lộ lắm! Anh tốt nhất nên làm quen với cách xưng hô này đi, nếu anh cũng gọi em như vậy thì càng thật hơn đấy."

Ông chủ: "...Tùy em."

Công: "Em nghĩ xong hết rồi, nhân vật của em là yêu anh đến chết đi sống lại, bám riết lấy anh, vừa dọa dẫm vừa dụ dỗ để anh kết hôn với em, đúng chuẩn não tàn yêu đương!

Công nói tiếp: "Lúc đó, sự chú ý của ba mẹ anh sẽ không phải là việc chúng ta thật hay giả, mà là làm sao để tách chúng ta ra. Còn nhân vật của anh, phải có quy tắc hơn chút. Đầu tiên là anh bị em ám ảnh, không có em thì không được, hai ta sẽ kề vai sát cánh chống lại áp lực từ họ, sau khi họ chấp nhận hai ta là một cặp, thì mình lại cãi nhau, làm tổn thương nhau, rồi ly hôn... Mình yêu à, anh thấy thế nào?"

Ông chủ mặt không đổi sắc, vẻ ngoài như đang suy tư nhưng thực chất thì đôi mắt đang nhìn vào vô định.

Công nhìn ra sự mờ mịt dưới vẻ mặt điềm tĩnh của ông chủ: "Tóm lại, giai đoạn này anh cứ xem em là công việc mà anh yêu thích nhất là được!"

Ông chủ: "...Ừ."

Công: "À phải rồi, em còn chưa biết người nhà anh trông như thế nào, anh có ảnh không? Để em chuẩn bị tinh thần trước."

Ông chủ nhíu mày suy nghĩ, rồi lấy điện thoại ra tìm một lúc, tìm được một tấm ảnh gia đình có ba mẹ anh và anh chị em: "Đây."

Công nhìn chằm chằm vào bức ảnh gia đình mấy giây, sắc mặt dần nghiêm túc.

Ông chủ: "Sao vậy?"

Công nghe vậy, trịnh trọng nhìn ông chủ: "Ôi trời, mình yêu ơi, ba anh đẹp trai quá đi!"

Trông ba của ông chủ giống như khuôn đúc với ông chủ, chỉ là lớn tuổi hơn mà thôi.

Ông chủ giật lại điện thoại, thái dương nổi gân xanh: "Đó là ba anh!"

Công chớp chớp mắt, giọng vô tội nói: "Em biết mà, ý em là, sau này anh già đi cũng sẽ đẹp trai như ba anh."

Ông chủ: "Lời này của cậu ta có ý gì, mình nên vui hay nên tức giận đây?"