Tra A Ở Rể Nỗ Lực Sủng Thê

Chương 13

Tề Minh đưa kịch bản trên bàn cho Hòa Tụng: "Buổi thử vai vào chiều nay, cá nhân tôi vẫn nghiêng về vai Ôn Tiếu hơn. Nhân vật nữ chính trong nguyên tác tiểu thuyết gây ra rất nhiều tranh cãi, độc giả có hai luồng ý kiến trái chiều về cô ấy, một là cho rằng cô ấy quá tàn nhẫn, máu lạnh, hai là ngưỡng mộ sự dám yêu dám hận của cô ấy."

Hòa Tụng hiểu rõ những băn khoăn của Tề Minh, "Nhưng tôi vẫn muốn thử vai nữ chính."

"Phong Hoa Lục" là một bộ phim tiên hiệp, xoay quanh chủ đề trưởng thành và báo thù. Nữ chính xuất thân từ gia tộc tiên môn Thượng Tà, là thiên tài, tương lai tươi sáng, nhưng biến cố xảy ra, cả gia tộc bị sát hại, nữ chính vì ra ngoài du ngoạn nên may mắn thoát chết.

Vì vậy, cô vừa tu luyện vừa lên đường tìm kiếm kẻ thù để trả thù.

Tất cả những ai cản đường cô đều bị cô tiêu diệt, tính cách tàn nhẫn, máu lạnh, ngay cả nam chính xuất hiện sau này cũng không thể cảm hóa được trái tim băng giá của cô, cuối cùng sau khi nữ chính trả thù xong thì nhập ma.

Kết thúc này bị độc giả chỉ trích là hỏng, đã trả thù được rồi thì phải được giải thoát, đoàn tụ chứ?

Tác giả giải thích rằng nữ chính sát sinh quá nhiều, không vượt qua được tâm ma, nên không có kết cục tốt đẹp.

Một nhân vật chính còn tàn nhẫn hơn cả phản diện, rất thử thách diễn xuất của diễn viên, nếu không có thực lực vững chắc thì rất dễ bị chỉ trích, nhưng nếu Hòa Tụng diễn tốt thì có thể thay đổi hoàn toàn danh tiếng và thiện cảm của khán giả, không có gì có sức nặng hơn một tác phẩm hay.

Còn Ôn Tiếu mà Tề Minh nhắc đến là nữ phụ trong phim, tính cách của cô ấy hoàn toàn trái ngược với nữ chính, dịu dàng, đáng yêu, chu đáo, hào phóng, giai đoạn đầu đã giúp đỡ nữ chính rất nhiều, được độc giả gọi là "tiểu mặt trời".

Đáng tiếc là Ôn Tiếu bị kẻ thù của nữ chính truy sát và chết ở Lạc Hà Cốc vào giữa truyện.

Một nhân vật như vậy rất dễ lấy được nước mắt và sự thương cảm của khán giả, chỉ cần diễn viên không làm hỏng hình tượng nhân vật thì sẽ rất được yêu thích.

Cân nhắc lợi hại, rõ ràng vai nữ phụ phù hợp với Hòa Tụng hơn.

Nhưng khi vừa cầm kịch bản, Hòa Tụng đã nhắm đến vai nữ chính, không hiểu sao trong đầu cô lại hiện lên hình bóng kiên cường, lạnh lùng của Mạc Khinh Nhiễm. Cô ấy và Lục Ly thật giống nhau, mang trong mình quyết tâm báo thù, dù có kiệt sức, bị thương tổn cũng không lùi bước.

Để tìm hiểu tính cách nhân vật, cô đã thức trắng nhiều đêm để đọc nguyên tác, văn phong của tác giả rất tốt, những cảnh đánh nhau được miêu tả rất mượt mà, sinh động, khiến người ta hào hứng, sự thay đổi tâm lý của nhân vật cũng được khắc họa rất sâu sắc.

Vai diễn Lục Ly này, cô nhất định phải có được.

Hiểu được quyết tâm của Hòa Tụng, Tề Minh cũng không khuyên nữa: "Đạo diễn Nghiêm rất khắt khe với diễn viên, nếu không vượt qua buổi thử vai thì cũng đừng nản lòng, tôi còn nhiều kịch bản chất lượng tốt khác."

Hòa Tụng gật đầu, ấn tượng với người đại diện mới này tăng lên rõ rệt.

*

Lúc này, Nghiêm Triêu ngồi trong phòng chụp ảnh phía sau tòa nhà Hoan Diệu, ngáp ngắn ngáp dài vì chán nản. Hôm nay là buổi thử vai của nữ chính Lục Ly, bên cạnh bàn anh chất đầy hồ sơ diễn viên. Xem cả buổi sáng khiến anh chóng mặt nhức đầu.

Biên kịch Ngô Thanh ngồi bên phải anh đẩy kính hỏi: "Thấy ai được chưa?"

"Ừm... Chưa thấy ai được cả. Cô Vu Đông Đông diễn cũng khá đấy, nhưng khí chất và ngoại hình lại kém xa, tính cách cũng mềm yếu quá, không có sát khí, không toát ra được vẻ từng trải qua sóng gió cuộc đời như Lục Ly."

"Giai đoạn đầu có thể diễn được, nhưng e là về sau sẽ không ổn."

Ngô Thanh thở dài: "Trang điểm đậm lên để tăng khí thế không được sao? " Nữ chính hắc hóa chẳng phải đều làm vậy sao? Kẻ mắt đen đậm cùng phấn mắt màu tối, dù là hình tượng trong sáng dịu dàng đến đâu cũng sẽ khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.

Nghiêm Triêu xua tay lia lịa, ý bảo: Đừng có bày thêm trò nữa.

Ngô Thanh thầm càm ràm trong bụng. Để tìm được diễn viên phù hợp nhất với vai diễn, Nghiêm Triêu đã lọc hết những ứng cử viên do các công ty gửi đến, còn tổ chức cả buổi thử vai công khai. Xem bao nhiêu người rồi mà vẫn chưa ưng ý.

Tìm vợ cũng đâu có kén chọn như anh.

Nghiêm Triêu day trán, bảo trợ lý gọi người tiếp theo.

Một người phụ nữ cao ráo, mày ngài mắt phượng bước vào. Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, ngay cả Nghiêm Triêu và Ngô Thanh đã xem mỹ nữ cả buổi sáng cũng phải trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp khác biệt của cô.

Nhưng mà, khí chất lại khác xa quá.

Nghiêm Triêu chỉ nhìn qua loa đã loại cô ngay trong lòng.

Anh liếc nhìn hồ sơ của cô, Hòa Tụng? Chẳng có ấn tượng gì. Nhìn tiếp vào phần kinh nghiệm diễn xuất thì trống trơn. Chẳng có kinh nghiệm diễn xuất nào mà cũng dám đến thử vai phim của anh?

Thật nực cười!

Hòa Tụng bước vào, cúi chào lễ phép: "Tôi muốn diễn thử phân đoạn Lạc Hà Cốc, cảnh thứ mười ba."

Nghiêm Triêu sững người, vẻ mặt trở nên phức tạp, anh đặt tay xuống bàn, nghiêm túc nói: "Phân đoạn này nữ chính rất ít đất diễn, thậm chí còn chẳng có mấy câu thoại. Cô chắc chắn muốn diễn phân đoạn này?"

Hòa Tụng mỉm cười dịu dàng: "Tôi chắc chắn."

Đây là phân cảnh Ôn Tiếu bị người ta phục kích, Lục Ly nghe tin vội vàng chạy đến nhưng đã muộn.