[Xuyên Nhanh] Nữ Phụ Pháo Hôi Hôm Nay Cũng Phải Tự Cứu Bản Thân

Thế giới 1 - Chương 1: Nữ phụ độc ác tại học viện quý tộc (1)

Tần Yếm nằm trên mặt đất lạnh giá, cảm nhận được sinh mệnh của bản thân cùng máu đang nhanh chóng cạn kiệt, trước mắt dần dần chuyển thành màu đen.

Ba giây sau, cô lại tỉnh dậy, chính xác hơn là... cô lại sống dậy.

Cô ngồi dưới ánh mặt trời chói chang, nhìn đám thanh niên tràn đầy sức sống trên sân thể dục, nhưng cơ thể lại phát lạnh vì những ký ức đang xuất hiện trong đầu.

Cô nhớ ra tất cả rồi, nhớ hết tất cả rồi.

Tần Yếm nắm chặt tay lại.

Cô là một NPC không cố định của ba nghìn thế giới trong tiểu thuyết.

Cô là hòn đá kê chân, vật hy sinh phải chết, là con dao sắc bén của nhân vật chính, là ánh trăng sáng trong lòng nhân vật chính. Khi có ích, cô là lựa chọn E, xui xẻo thì lại là lựa chọn ABCD… Sự sống của cô, cái chết của cô, mọi sự đau khổ của cô đều là vì trợ giúp cho tiền đồ xán lạn của nhân vật chính.

Ha, bảo sao nhiều lần cô không thể khống chế bản thân, hóa ra là vì cô chỉ là một thứ công cụ hình người.

Trong đầu Tần Yếm thoáng hiện lên vô số những lời thô tục.

Cô đã chết trọn vẹn một trăm lần rồi! Ngay cả tên của cô cũng tràn đầy ác ý, rõ ràng cũng có nhiều nhân vật phụ có kết cục tốt, nhưng từ trước đến giờ, thân phận nào cô rút ra cũng đều không được sống tốt, trải qua những điều khủng khϊếp, kết cục thảm.

Hết việc này đến việc khác đều thể hiện sự ác ý của thiên đạo đối với cô.

Lần này cũng vậy, cô lại nhận được kịch bản của một nữ phụ ác độc chết thảm trong tiểu thuyết Mary Sue kinh điển.

Cô là vị hôn thê của Hoắc Trạch Ý, người đứng đầu trong F3 của học viện quý tộc, là em gái ruột của Tần Chí Dã và là bá vương thứ tư trong trường ngoài F3. Trong cốt truyện chính, vì mê muội Hoắc Trạch Ý, ghen tị với nữ chính Bạch Oánh Oánh nên đã nhiều lần hãm hại cô ấy, cuối cùng thân bại danh liệt, bạn bè xa lánh, tai nạn giao thông rồi chết.

Tầm mắt của cô rơi vào bốn chàng trai tỏa nắng đang trên sân bóng rổ, khóe miệng cong lên, đưa chai nước trong tay cho cô gái đang đứng bên cạnh.

"Cô chủ, cô không mang nước cho cậu Hoắc nữa sao?" Viên Viện, tay sai trung thành của Tần Yếm, ngẩng đầu nhìn cô.

"Không mang nữa, nóng chết đi được." Tần Yếm rũ mắt rời đi.

Viên Viện có chút ngạc nhiên, mỗi lần có Hoắc Trạch Ý, Tần Yếm đều xuất hiện, không bao giờ vắng mặt hay đến trễ, đây là lần đầu tiên Tần Yếm rời đi trước.

Đầu óc Tần Yếm đang rất hỗn loạn, ký ức của một trăm thế giới thật sự quá nhiều, khiến cô đau hết cả đầu. Cảnh tượng chết đi chết lại cứ liên tục diễn ra làm cô bực bội đến mức muốn cho nổ tung cả thế giới này.

Cô đi đến chỗ bóng râm, dựa vào tường, nhắm chặt mắt lại, mất mười phút mới có thể khống chế được những cảm xúc đó.

Tần Yếm sắp xếp lại nội dung của thế giới này một lần nữa rồi mỉm cười.

Lúc trước khi bản thân chưa thức tỉnh, cô thường xuyên có cảm giác bản thân bị khống chế. Nhưng khi đó cô không có ý thức riêng nên dù có bị điều khiển thì sau khi làm xong cũng khó có thể nhận ra.

Bây giờ, cô đã thức tỉnh, cũng không biết liệu có còn cảm giác bị khống chế đó không.

Tần Yếm cúi đầu nhìn tay mình, có lẽ… có thể thử một lần.

Cô lấy điện thoại ra, mở phần tin nhắn với mẹ mình.

Nhà họ Tần rất chiều chuộng đứa con gái là cô, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Nếu không thì cũng không biến cô thành kẻ vô pháp vô thiên, cuối cùng còn dám vi phạm pháp luật.

Thế nhưng cô vẫn không hiểu tại sao cưng chiều con gái như thế mà lại đặt cho con cái tên là “Tần Yếm”, cái này không phải là không hợp lý sao.

Tần Yếm tạm gạt vấn đề này sang một bên, gửi tin nhắn bản thân đã nhắn xong.

Tần Yếm: [Mẹ, con không thích Hoắc Trạch Ý nữa, con muốn hủy hôn.]

Tần Yếm nắm chặt điện thoại, quan sát xung quanh.

Một phút sau, điện thoại rung lên vì có một tin nhắn mới được gửi đến.

Mẹ: [Xảy ra chuyện gì rồi sao?]

Tần Yếm: [Anh ấy không thích con, ngày nào cũng nhìn con bằng ánh mắt lạnh lùng, con không chịu được nữa, con muốn hủy hôn.]