Pháo Hôi Nàng Không Đi Con Đường Bình Thường

Thế giới 1 - Chương 11

Mọi người đều biết, bởi vì vấn đề về con nối dõi, phủ Trang Thân Vương cũng không phải nơi đến quá tốt.

Hơn nữa, ai đi câu dẫn mà còn không dám tự khai danh tính?

Nghĩ như vậy, thị vệ nhanh chóng gạch bỏ khả năng đối phương đang mưu cầu trèo cao.

Lại thấy Vương Gia nhà mình mãi không có động tĩnh, trong lòng hiểu rõ, Vương gia nhà mình có lẽ cũng đang dao động.

Cũng phải thôi, mỹ nhân mà! Ai lại không yêu cái đẹp? Vương Gia nhà mình đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Đoán được tâm tư của chủ nhân nhà mình, thị vệ vừa định nói thêm cái gì, thì ngay lúc đó, đã thấy cung nữ trước mặt dường như không trụ nổi nữa, trực tiếp ngã ra đất ngất xỉu.

“Này?”

“Gia, chuyện này... làm sao bây giờ?”

Chỉ nghe thấy một giọng nói trầm thấp, ôn hòa cất lên:

“Đưa người vào phòng gần đây, ngươi đi gọi thái y đến đây!”

Nghe thấy câu nói cuối cùng, An Ninh cuối cùng cũng yên tâm, thả lỏng cơ thể, triệt để ngất đi.

Quả là một người tàn nhẫn quyết đoán! Nghĩ đến việc vừa rồi người nào đó cố ý ở lại Mai Viên chịu lạnh thêm nửa canh giờ, đến mức khiến cơ thể bị đông lạnh phát sốt, trong thức hải, hệ thống cũng nhịn không được mà run rẩy.

Chẳng bao lâu, người đi nghe ngóng tin tức đã quay về:

“Bẩm Vương Gia, việc hôm nay quả thật chỉ là ngoài ý muốn. Vị cô nương kia vốn là cung nữ ở Mai Viên. Theo lý mà nói, việc dọn dẹp trong ngày lễ ít nhất phải có ba người, nhưng không hiểu vì sao cuối cùng chỉ còn lại một mình vị cô nương này. Vì công việc phải làm quá nhiều nên mới trì hoãn đến giờ này.”

Hắn lại nhỏ giọng nói thêm: “Loại chuyện như này còn không phải chỉ mới một lần.” Điều đó có nghĩa khả năng cố ý diễn kịch là rất thấp.

“Thái y vừa rồi cũng nói, vị cô nương này do chịu lạnh quá lâu nên mới phát sốt...”

Trong phòng, Trang Thân Vương không nói thêm gì. Lúc này, An Ninh đang hôn mê, không khí xung quanh cũng yên tĩnh vô cùng.

Ngược lại, hệ thống lén lút nghe lén trong thức hải, đang hoài nghi nhân sinh: Đây chính là hoàng tộc sao? Chỉ là một Vương Gia bình thường, đâu phải hoàng đế, mà sao lại đa nghi đến vậy? Với một đại mỹ nhân như ký chủ, chẳng lẽ cũng không thể khiến hắn động lòng? Nó cứ tưởng phần trình diễn vừa rồi của ký chủ ít nhất cũng được chấm 10 điểm chứ!

Hơn nữa, luôn có cảm giác rằng thời gian này ký chủ thông qua ma ma Thôi cố ý vô tình kí©ɧ ŧɧí©ɧ những người đó, chẳng lẽ tất cả chỉ để phục vụ cho hôm nay?

Nhưng kế hoạch này, chẳng phải mới nghĩ ra gần đây sao?

Hiếm khi, Hệ thống lại cảm thấy hoang mang một lần nữa!

Không biết có phải ảo giác của nó hay không, nó luôn cảm thấy CPU của mình không đủ dùng nữa rồi.

“An Ninh, An Ninh, cuối cùng muội cũng tỉnh rồi! Cơ thể còn lạnh không? Muội đừng cử động, để tỷ đi lấy cháo trên bếp lò cho muội!”

“Muội nói xem, sao lại ngốc nghếch như thế? Phát sốt mà không biết chạy về nói với tỷ một tiếng, người sốt cao đến mức ấy mà còn tự mình chạy đến Ngự Dược Phòng!”

“Muội không biết hôm qua, ta bị dọa đến mức nào đâu!”

Trong căn phòng nhỏ, một tiểu nha đầu tóc búi hai chỏm giống An Ninh, đầu còn đeo trâm cài nhỏ, vừa nhanh nhẹn bưng bát cháo nóng ở trên bếp lò đến vừa luôn miệng lải nhải không ngừng.

Bát cháo gạo kê nấu nhừ, trong đó có lẫn cả những miếng táo đỏ thái nhỏ, hương vị thanh ngọt, vừa ăn đã biết cháo đã được giữ ấm trên lò rất lâu.

Đối với những cung nữ cấp thấp như các nàng, ngoài phần ăn được phân phát chung, thời gian còn lại các nàng không được phép làm phiền đến Ngự Thiện Phòng.

Muốn nấu gì đó để ăn, chỉ có thể tự mình nhóm lò bằng than.

Than trong mùa đông không dễ kiếm, ngay cả để sưởi ấm cũng còn không đủ, chonên các nàng có thể tiết kiệm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Nấu xong chén cháo này, có lẽ tiểu nha đầu này sẽ phải mất một thời gian dài không thể đun nấu gì nữa.

An Ninh nghĩ thầm, tuy nguyên thân có hơi ngây thơ chút, nhưng ánh mắt nhìn người lại không tệ.