"A... Ly!" Cô cau mày, ánh mắt sắc bén dán chặt lên con mèo đen. Áp lực từ khí thế ấy khiến đồng tử của nó co lại.
"Meo..." A Ly kêu lên một tiếng, quay đầu chạy đi, dáng vẻ y như đứa trẻ đang làm nũng với người lớn nhưng lại sợ hãi và tức giận.
Cô không để ý đến nó, chỉ giơ cỏ thi lên cao, đổi tư thế từ ngồi sang quỳ: "Cung thỉnh tất cả thần minh đã khuất, đệ tử Mộc Diêu Quang, một lần nữa mạo muội làm phiền. Xin giúp đệ tử hoàn thành tâm nguyện này. Từ nay về sau, nhất định sẽ thành tâm dâng hương phụng thờ, không bao giờ thất hứa."
Lẩm bẩm cầu nguyện xong, cô cẩn thận lấy một cây cỏ thi, đặt xuống đất, sau đó chia số cỏ thi còn lại thành hai phần, bắt đầu một vòng bói toán mới.
Đúng lúc này, chiếc điện thoại mà cô mong ngóng suốt hai ngày rốt cuộc cũng đổ chuông.
Vừa nghe tiếng chuông, cô vứt bỏ cỏ thi trong tay, như mãnh hổ vồ mồi lao đến cầm điện thoại, tay run rẩy nhấn nút trả lời. "Alo!"
"Mộc Diêu Quang?" Một giọng nói trầm ấm, sạch sẽ vang lên từ đầu dây bên kia.
"Vâng!" Nghe thấy giọng người mình thích, cô phấn khích gật đầu, chợt nhớ đối phương không thể nhìn thấy, liền nhanh chóng nói thêm: "Tôi là Mộc Diêu Quang."
"Tô Giản." Giọng người đàn ông thản nhiên, không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào: "Sáng mai chín giờ, gặp nhau trước cửa Cục Dân Chính."
"Được!"
Còn chưa kịp nói xong chữ "được", đối phương đã dứt khoát cúp máy.
Anh đồng ý rồi sao?
Anh đồng ý rồi!
Cầm chiếc điện thoại vừa bị cúp máy, Mộc Diêu Quang bật cười khúc khích, nhưng nhìn thế nào nụ cười ấy cũng có chút ngốc nghếch.
Sau một hồi cười ngây ngô, cô bỗng cảm thấy phải chia sẻ niềm vui này với ai đó, liền bật dậy, chạy ra ngoài. "A Ly bé nhỏ, em ở đâu? Chị đây có tin vui muốn nói với em."
Hừ, đúng là đồ ngốc!
Con mèo đen A Ly, đang ấm ức ngồi thu mình trong góc nào đó ngoài nhà, thầm thề rằng sẽ không thèm quan tâm cô nữa.
"A Ly bé nhỏ, chị định đi siêu thị mua thịt, em có muốn đi cùng không?"
Mua thịt?
Đôi mắt giống như cáo của A Ly đột nhiên sáng rực lên.
"Meo!"
Nó muốn ăn gà, phải mua thịt gà, thịt gà.
Đúng như dự đoán, con mèo tham ăn chẳng để cô phải chờ quá một phút đã tự chạy ra.
"A Ly, muốn mua thịt cũng được, nhưng trước tiên giúp chị chọn trang phục cho ngày mai đi?"
Con mèo đen A Ly vừa mới xuất hiện đã bị chủ nhân không lương tâm túm cổ nhấc vào phòng.