Nữ nhân viên đành cạn lời. Tiểu minh tinh này sao lại nhiều thói quái gở đến như vậy. Cố Thanh Duy điểm nhẹ son môi khẽ mắng thầm.
"Đúng là thế giới chết tiệt!”
Y khẽ chỉnh lại váy, tiếng mở cửa lạch cạch vang lên.
"Cố Thanh Duy xong rồi.”
Điền Giai Thụy khẽ kinh ngạc
"Thật kiều diễm.”
Đạo diễn khẽ thông báo.
"Điều chỉnh ánh sáng. Ok! Bắt đầu! Chuẩn bị chụp hình.”
Dưới Ánh đèn mờ ảo, Cố Thanh Duy tựa như tiểu thiên thần vừa ngọt ngào vừa đáng yêu, thật sự rất hợp với bầu không khí của quảng cáo này.Thật sự là rất xinh đẹp.
Cố Thanh Duy khó khăn, vừa nhâm nhi cà phê vừa nói:
"Điền Giai Thụy, anh đang ngây ngốc gì vậy. Đôi giày này quá lớn rồi. lót thêm cho tôi thêm miếng lót giày đi.”
"À! được được.”Vì để không ảnh hưởng đến tạo hình. người quản lí giúp việc phải luôn ở bên cạnh phối hợp, đẩy nhanh tốc độ hoàn thành buổi chụp hình.
Điền Giai Thụy khẽ khụyu xuống. Tiếng xì xào bàn tán khẽ vang lên:
"Nhìn kĩ thì người quản lí giúp việc của Cố Thanh Duy, trông cũng không tệ!""
Có loại cảm giác như công chúa Tsudere* và chàng kỵ sĩ vậy. (*kiểu người ngoài lạnh trong nóng)
Tiếng máy ảnh khẽ lách cách vang lên. Một khung cảnh ngọt ngào, lãng mạn.
Hoàng hôn khẽ buông xuống, những ánh mây chiều tà khẽ trôi, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng. Sắc hồng cuối ngày làm tô điểm. Cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua, làm đung đưa mấy cành phong đỏ.
6:25 chiều.
Giai Tân A03 đã đến, đường hầm A2, Điền Giai Thụy khẽ thở dài liếc nhìn đồng hồ.
"Chỗ này đi đến hiện trường thảm đỏ nhanh thì mất khoảng 4 phút, phải tranh thủ, trách xảy ra bất trắc."
Cậu khẽ ném cho y một đôi giày bata màu nước biếc.
"Đây, mang cái này vào đi. "
Cố Thanh Duy khẽ thất thần.
"Đây chẳng phải là giày chạy bộ sao?”
Điền Giai Thụy khẽ xòe tay.
"Đi thôi!”
Tiếng lách cách của máy ảnh. những ánh đèn flash chói lóa.
Cố Thanh Duy khẽ thất thần, nhìn nam nhân trước mắt. Áo choàng khẽ phất phơ theo gió.
Tiếng gió vù vù khẽ thổi qua mấy lọn tóc mai, khung cảnh bỗng trở nên lãng mạn kì lạ ,tựa như nàng công chúa bỏ trốn khỏi bữa tiệc.
"Ấy, Cố Thanh Duy, hôm nay không đến trễ sao?” Thư Kỳ vừa cười vừa nói.
Cố Thanh Duy điềm tĩnh lắc nhẹ ly rượu vang đỏ trong tay.
"Ừ, đã đổi người quản lí giúp việc, cũng không tồi.”
Điền Giai Thụy khẽ co ro trước gió lạnh. Bữa tiệc chìm trong tiếng nhạc du dương cùng mùi hoa hồng nhẹ nhàng, nhẹ nhàng lan tỏa.
7:25 tối.
Cố Thanh Duy khẽ nghiêm nghị:
"Thời kì để thử việc là 3 tháng, bắt đầu từ tối nay.”
Điền Giai Thụy khẽ mừng rỡ. Quá tuyệt rồi!
"Được ạ, Thanh Duy tiểu thư, tôi sẽ cố gắng.”
Cố Thanh Duy khẽ trầm ngâm, mặt không cảm xúc.
"Ba điều lệ quy ước...tôi.”