“Đợi đã, vậy thế giới trước kia của ta tên là gì?” Nam Tân Kiều đột nhiên nghĩ tới, với gu thẩm mỹ của Thiên đạo, chẳng lẽ trước kia cũng khó nghe như vậy.
“Tên là Con Cưng Của Trời, Phu Nhân Ta Tới Đây.” Thiên đạo đắc ý, cảm thấy khả năng đặt tên của mình rất gì và này nọ.
Nam Tân Kiều nôn khan một tiếng, lại muốn nôn: “Thôi, truyền cốt truyện đi.”
Thiên đạo ủy khuất chỉ vào đầu cô, truyền cốt truyện và một số kiến thức của thế giới này cho cô.
“Không phải chứ? Cẩu huyết như vậy?” Nam Tân Kiều chỉ mất vài phút để dung hợp hết ký ức.
Nguyên chủ và Thành Ngọc Ninh sinh cùng ngày tại cùng một bệnh viện, vì anh trai ruột của nguyên chủ là Nam Ngọc Kiều nghịch ngợm, làm lẫn lộn thẻ tên của hai người, do đó số phận của hai người cũng thay đổi.
Cha mẹ ruột của nguyên chủ là người giàu nhất thành phố C, Thành Ngọc Ninh là con gái duy nhất trong nhà, từ nhỏ được muôn vàn yêu thương, bản thân cô ấy cũng rất nỗ lực, cầm kỳ thi họa không gì không giỏi, sau khi lớn lên gia nhập làng giải trí, tuổi còn nhỏ đã trở thành ảnh hậu, có rất nhiều người hâm mộ.
Ngược lại với nguyên chủ, cha mẹ nuôi của cô ấy qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi khi cô ấy còn nhỏ, họ hàng của cô ấy đều nói cô ấy không may mắn, không ai muốn nhận nuôi cô ấy, cuối cùng chỉ có thể đến trại trẻ mồ côi.
Mẹ ruột của nguyên chủ là Úc Lăng đến trại trẻ mồ côi làm từ thiện, vừa hay gặp nguyên chủ quay về thăm viện trưởng, thấy cô ấy giống mình hồi trẻ, sinh lòng nghi ngờ, lén đi xét nghiệm DNA, phát hiện nguyên chủ mới là con gái ruột của mình.
Biết được trải nghiệm của nguyên chủ, người nhà cô ấy đều rất đau lòng, do đó sau khi cô ấy về nhà, mọi người đều rất yêu thương cô ấy, ngoại trừ em trai ruột của nguyên chủ là Nam Ngọc Minh, cậu ấy từ nhỏ đã được chị gái Thành Ngọc Ninh nuôi lớn, quan hệ với cô ấy tốt như một người, căn bản không thể chấp nhận người chị ruột này.
Nguyên chủ ở trại trẻ mồ côi có thể lớn lên khỏe mạnh đã rất không dễ dàng, cũng chỉ học đến cấp ba, không hòa nhập được với Nam gia toàn là tinh anh, cộng thêm sự ghét bỏ của vị hôn phu vốn thuộc về Thành Ngọc Ninh, cũng chính là tên tổng tài bá đạo ngu ngốc Minh Giác, tự ti khiến cô ấy vô cùng đau khổ, cũng nảy sinh oán hận với Thành Ngọc Ninh, người phụ nữ "chim khách chiếm tổ chim sẻ" này.