Âm thanh đột ngột xuất hiện này cũng không làm cho Cơ Băng Ngọc lộ ra bất kỳ vẻ mặt khác thường nào, người ngoài chỉ thấy cô đang suy tư và đứng yên tại chỗ, dường như cơn gió nhẹ thổi qua cũng cuốn theo một chút u sầu của cô.
Nhưng chỉ có Cơ Băng Ngọc biết, không phải là cô đang suy tư, mà chẳng qua là cô không thể kiểm soát được tinh thần mà thôi.
Giấc mơ thăng cấp quá nhanh, ngay cả lúc đang nằm mơ cũng bắt làm nhiệm vụ.
Cơ Băng Ngọc: A, thế giới trong sách sao.
Thấy Cơ Băng Ngọc chìm vào im lặng trong một thời gian ngắn, âm thanh bí ẩn sợ cô không biết phải làm như thế nào, nên vội vàng nhắc nhở [Dựa vào suy đoán trước mắt của ta thì kí chủ nên trả lời một cách thảm thiết ——]
[Trong sự thảm thiết này không được mất đi sự kiên định, trong sự kiên định phải để lộ ra sự đau buồn, trong sự đau buồn phải có một ít sự bi thương và phẫn nộ, trong sự bi thương và phẫn nộ phải thể hiện ra được một chút tinh thần quật cường cùng kiêu ngạo, có đúng không?]
Âm thanh bí ẩn bị giọng nói bay nhanh như gió của Cơ Băng Ngọc làm cho sửng sốt, nó chợt trở nên phấn khích!
Quả nhiên nó không chọn sai người! Kí chủ này đúng là một thiên tài diễn xuất!
Quá tốt rồi! Vị diện này được cứu rồi!
Sau khi nghe Cơ Băng Ngọc nói chuyện, âm thanh bí ẩn bắt đầu tưởng tượng ra những gì mà cô có thể nói, cái gì mà “Ở trên trời nguyện làm chim liền cánh, ở dưới đất nguyện làm cây liền cành (*). A, tình cảm của ta và Hiên Viên đại ca đến chết cũng sẽ không thay đổi”, hoặc là cái gì mà “Ta không nghe, ta không nghe, Hiên Viên đại ca tuyệt đối sẽ không từ hôn với ta”——
(*) Ở trên trời nguyện làm chim liền cánh, ở dưới đất nguyện làm cây liền cành: Đây là câu thơ trong bài thơ “Trường hận ca” rất nổi tiếng của Bạch Cư Dị kể về mối tình giữa Đường Minh Hoàng và Dương Quý phi. Tác phẩm đã đưa vẻ đẹp của Dương Quý phi cũng như mối tình nồng thắm với kết cục thương đau của hai người trở thành bất tử.
Nói tóm lại, nhất định phải nói rất nhẹ nhàng, rất thảm thiết và tạo ra một tình cảnh vô cùng đau thương thì mới đúng.
Âm thanh bí ẩn rất hài lòng với tưởng tượng của mình.
Cùng lúc đó, Cơ Băng Ngọc cũng rất hài lòng.
Cuối cùng cô cũng có thể nâng cao lại tinh thần.
Chỉ là nhập vai vào nhân vật mà thôi —— nói trắng ra thì đây không phải là kịch bản ẩn giấu sao?
Đây là thứ mà người diễn sâu yêu nhất.
Cơ Băng Ngọc nâng cao tinh thần thêm một lần nữa rồi xoa tay để làm nóng người, trong đầu lập tức tuôn ra hàng nghìn lời kịch, cô muốn đánh trúng ngay yếu điểm chỉ trong một đòn, trực tiếp làm cho Boss cuối cùng của giấc mơ này phải hiện thân.
Dù sao thì nằm mơ quá lâu cũng không tốt, ngày mai còn phải rời giường để đi làm, Cơ Băng Ngọc cảm thấy mình nên tỉnh dậy rồi.
Cô véo ngón tay, những lời kịch ở trong tâm trí cô giống như là một chiếc tủ quần áo, cuối cùng cô cũng tìm được lời kịch phù hợp nhất để trả lời cho tình huống từ hôn.
Thấy Cơ Băng Ngọc im lặng trong một thời gian dài, Nhạn Nghi Đoan tự cho rằng hắn đã nắm chắc được điểm yếu của Cơ Băng Ngọc, khuôn mặt vốn có vài phần trắng bệch, bây giờ đã hồng hào trở lại, hắn ngoắc ngón tay với Cơ Băng Ngọc, kiêu ngạo cười giễu cợt một tiếng, dường như đã khôi phục lại dáng vẻ Tiểu Thiếu Gia của gia tộc họ Nhạn.
“Nếu ngươi sẵn sàng quỳ xuống và nói xin lỗi bổn thiếu gia ngay bây giờ, thì bổn thiếu gia có thể cân nhắc và không nói chuyện này cho Hiên Viên đại ca.”
Nói xong câu đó, Nhạn Nghi Đoan dừng một lúc, bỗng hắn cười một tiếng rất ác liệt: “Nhưng mối hôn sự này của ngươi trước sau gì cũng phải lui thôi, ta khuyên ngươi nên tự thu xếp ổn thoả đi.”
Ánh mắt mọi người lập tức chuyển đến trên người Cơ Băng Ngọc, mơ hồ để lộ ra vài phần đồng tình.
Mọi người có mặt ở đây, không có người nào mà không biết Cơ Băng Ngọc cùng Hiên Viên Phần Thiên có tình cảm rất sâu đậm chứ? Bây giờ lại nghe được những lời này, chỉ sợ là Cơ Băng Ngọc sẽ đau lòng gần chết đi? Tuyệt đối đừng làm bất cứ chuyện gì ngu ngốc, tốt nhất là không nên dính dáng đến những người kia nữa.