“Cơ Băng Ngọc! Sao đồ đê tiện như ngươi lại dám đánh bổn thiếu gia!”
Thiếu niên mặc Hán phục tức giận thở hổn hển, hiển nhiên là đang bị sốc trước hành động lúc nãy của Cơ Băng Ngọc, giờ phút này hắn đang cảm thấy vô cùng bất lực và giận dữ: “Sao ngươi dám!”
Cơ Băng Ngọc bị những lời này làm cho sửng sốt, bây giờ trong đầu cô toàn là biểu cảm gào thét đầy giận dữ của thiếu nữ bảo vệ môi trường nào đó.
Cô vô thức nhìn về phía âm thanh phát ra, chỉ thấy một nhóm người đang nhao nhao nhường đường cho cô, lúc này Cơ Băng Ngọc mới nhìn thấy thiếu niên mặc Hán phục ở giữa vòng vây của đám người kia, hắn tức giận đến mức mặt đỏ tía tai và đang gầm thét với cô.
Mà bộ phận nào đó ở phần dưới dễ bị che mờ lúc kiểm duyệt của thiếu niên mặc Hán phục, giờ phút này đang bị một thanh kiếm gỗ cắm vào, lưỡi kiếm không sắc bén lắm nhưng lại cắm thẳng vào vào thân cây liễu ở sau lưng thiếu niên mặc Hán phục, làm cho hắn không thể cử động được.
Chỉ cần thanh kiếm kia nhích lên một chút nữa thôi......
Thì từ nay thiếu niên không còn ngại việc bị che mờ nữa.
Cơ Băng Ngọc im lặng một lúc, lúc cô ngẩng đầu lên lại, ánh mắt sáng đến mức đáng sợ, làm cho Nhạn Nghi Đoan dựng cả tóc gáy khi nhìn thẳng vào mắt cô.
Trong giấc mơ của cô, không có hình ảnh nào xuất hiện mà không có lý do cả, Cơ Băng Ngọc nghĩ chắc vị trí của thanh kiếm chính là gợi ý về điểm yếu lớn nhất của con quái vật này cho mình.
Cho nên......
Cuối cùng Nhạn Nghi Đoan không thể chịu nổi ánh mắt của Cơ Băng Ngọc thêm một chút nào nữa, hắn không thèm để ý đến hình tượng quý công tử của chính mình, tự tay rút thanh kiếm gỗ chết tiệt đó ra, ném thẳng về phía Cơ Băng Ngọc.
Nhạn Nghi Đoan bị sự tức giận làm choáng váng đầu óc nên hoàn toàn không nghĩ tới làm sao mà vị tỷ tỷ vừa mới dẫn khí nhập thể của mình lại có thể bắt lấy thanh kiếm này được.
May mắn thay, “Cơ Băng Ngọc” bây giờ đã không phải là Cơ Băng Ngọc lúc đầu.
Cơ Băng Ngọc giơ tay lên bắt lấy thanh kiếm gỗ kia một cách dễ dàng, cô phải mất một giây để xác định được rằng tất cả những đòn tấn công trước đó đều do thiếu niên mặc Hán phục ở trước mắt gây ra, lúc thiếu niên gần như sắp bị hỏng giọng bởi những tiếng gào thét giận dữ “Ta nhất định sẽ nói phụ thân nhốt ngươi lại”, cô bình tĩnh ngước mắt lên, tiếp tục quan sát hắn từ đầu đến chân.
Cơ Băng Ngọc: [Vây xem sinh vật huyền bí.Jpg]
Mãi cho đến bây giờ, Cơ Băng Ngọc mới nhìn thấy rõ mặt mũi của thiếu niên.
Thiếu niên mặc Hán phục nhìn khoảng 13~14 tuổi, ngoại hình khá tuấn tú và đáng yêu, hai má phúng phính, nhưng tiếc là trên khuôn mặt của thiếu niên tràn đầy vẻ giận dữ và hung ác nên đã mạnh mẽ phá hủy đi sự ngây thơ và tuấn tú lúc đầu.
Vốn nên là độ tuổi trong sáng nhất, nhưng đôi mắt của thiếu niên không phải là hai màu đen trắng rõ ràng, mà trái lại là một màu đυ.c ngầu.
Càng quan sát, ánh mắt của Cơ Băng Ngọc càng trở nên ghét bỏ hơn, nhưng cô không hề di chuyển ánh mắt, mà vẫn lướt qua lướt lại khắp người thiếu niên mặc Hán phục như cũ, đồng thời ánh mắt càng ngày càng ngang ngược, trông rất giống một tên côn đồ lưu manh nhìn thấy một cô gái xinh đẹp yếu đuối ở trên lề đường, còn thiếu một tiếng huýt sáo nữa là nhìn y như thật.