Vợ Tui Lại Mộng Du Nữa Ời

Chương 10

Cả ván game, không tặng đối phương mười mạng trở lên thì thật có lỗi với danh hiệu “báo thủ” của anh.

Chỉ có Lâm Vũ, một siêu cao thủ như vậy mới có thể dẫn dắt anh.

“Chơi tiếp không?” Trong tai nghe, Lâm Vũ hào hứng hỏi.

Cận Ngôn nhìn điểm tín nhiệm của mình đã giảm xuống còn hơn tám mươi, mím môi.

Anh bị cấm thi đấu rồi!

“Muộn rồi, mai cậu còn huấn luyện quân sự, nghỉ ngơi sớm đi.”

“Được rồi, đàn anh ngủ ngon.”

“Ừ.” Kết thúc trận Vương Giả Vinh Diệu, anh mở máy tính và đăng nhập vào tài khoản .

Buổi chiều anh trai anh nhắn tin, nói rằng chương trình chat riêng của có một lỗi nhỏ, bảo anh rảnh thì xem giúp.

Vừa đăng nhập đã có cả đám người kết bạn, anh nhấn từ chối hết, thế giới bỗng thanh tịnh hẳn.

“Ting~”

[Thiên Hạ Đệ Nhất Da^ʍ]: [Mèo lăn quay] Sở Khanh, lẩu ngon không?

[Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm]: Cút.

[Thiên Hạ Đệ Nhất Da^ʍ]: [Nước miếng chảy dài] Bọn tôi đang đánh phó bản nè, cậu mở cửa sau cho tôi đi, tôi cũng không tham lam đâu, được cái đồ ngon là được rồi, chuyện lẩu thì thôi nhé, được không??

[Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm]: Cút.

Cũng không cần thử nữa, chỉ cần nhắn vài tin với Trịnh Vĩ là đã thấy vấn đề rồi.

Hiện tượng giật lag biểu tượng cảm xúc rất nghiêm trọng, anh gõ vài dòng code, vừa gửi cho anh trai thì đã bị Thiên Hạ Đệ Nhất Da^ʍ kéo vào đội.

[Ôm Đùi Anh Kiếm]: [Liếʍ màn hình điên cuồng] [Quỳ lạy] Anh Kiếm, cho chút may mắn đi!!

[Trang Sức Trên Chân Anh Kiếm]: [Quỳ lạy] [Quỳ lạy]

[Thiên Hạ Đệ Nhất Da^ʍ]: [Cầu xin] [Cầu xin]

[Ác Long Gầm Thét Meo Ngao~]: … Hay là em cũng phải ôm đùi một cái nhỉ?

[Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm]: Đừng để ý bọn họ.

[Thiên Hạ Đệ Nhất Da^ʍ]: Thao tác của Ác Long rất bá đạo, cộng thêm vận may của anh Kiếm, hôm nay đánh phó bản dưới đáy biển, nhất định sẽ nổ ra Thần Vũ!

[Ác Long Gầm Thét Mèo Ngao~]: [Mèo gãi đầu] Hehe, trình độ em cũng chỉ bình thường thôi.

Nhìn thấy hai chữ “bình thường” đó, Cận Ngôn nhớ đến nhóc tóc xoăn, nếu không phải trước đó đã xem trang chủ của cậu, suýt nữa thì anh đã tin lời nhóc tóc xoăn nói dối rồi!

Vừa kết thúc phó bản dưới đáy biển anh đã thoát ra, Thần Vũ có nổ hay không thì không biết, nhưng mà bị thao tác bá đạo của Ác Long làm cho anh choáng ngợp.

Tốc độ tay và chiến thuật của nhóc tóc xoăn, nếu cậu chơi game này, cũng là cao thủ cấp độ đại thần nhỉ.

Cận Ngôn mở WeChat lên xem, ảnh đại diện hoa hướng dương mặt mèo của Lâm Vũ quá là ma mị, không nhịn được mà bấm vào xem vòng bạn bè của cậu.

[Cười][Cười] Vừa tắm rửa xong, phát hiện mình bị mất một trăm tệ, chiều nay mình còn vui vẻ mời đàn anh ăn một bữa nữa, mình có phải là kẻ ngốc không…

Cận Ngôn không nhịn được cười thành tiếng.

[Vuốt đầu] Không sao, lần sau tôi mời cậu.

Anh trả lời.

Nhóc tóc xoăn thật sự rất thích mèo, xem hết vòng bạn bè, ảnh mèo chiếm gần hết, mỗi tấm ảnh đều mềm mại đáng yêu, khiến người ta rất muốn vuốt ve.

“Ting~”

Lương Doanh Doanh: Cận Ngôn, ngày mai chiều đừng quên đến phòng học lớn toà C tập dợt.

Cận Ngôn cau mày.

Lương Doanh Doanh là chị họ của anh, kiểu họ hàng xa lắm. Tính tình kiêu ngạo tự đại, ham hư vinh, lợi dụng có chút quan hệ họ hàng với anh, mà bán thông tin của anh đi.

Chỉ cần nhìn thấy người phụ nữ này là anh thấy khó chịu.

Đã làm nhiều chuyện ghê tởm như vậy, còn mặt dày đến mức lảng vảng trước mặt anh.

Ai cho chị ta can đảm? Là Lương Tĩnh Như sao?

Tất cả những điều trên, đều là bịa đặt, tôi là gà mờ, thế giới của đại thần tôi không hiểu…

“Mẹ kiếp! Ngôn Tử, cậu thuê người đánh thuê à?” Trịnh Vĩ hạ thấp giọng, không thể tin được: "Chưa đầy một tuần, cậu… mẹ nó… đã lên Tinh anh 1 rồi! Sao lại leo rank nhanh thế, cưỡi tên lửa à?!”