Chương 9: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Bá Đạo
Lễ kỷ niệm thành lập trường của Đại học A luôn là một sự kiện nổi bật và xa hoa bậc nhất cả nước. Thứ nhất, vì ngôi trường này giàu có, không bao giờ tiếc tiền đầu tư cho những dịp như vậy. Thứ hai, vì cựu học sinh nổi tiếng của trường nhiều không đếm xuể. Chỉ tính riêng các tỷ phú và giới thượng lưu tham dự cũng đã không biết bao nhiêu người. Ngoài ra, các nhân tài xuất sắc ở mọi lĩnh vực đều tề tựu, thậm chí nhiều ngôi sao có học vấn cao cũng trở về trường cũ để chúc mừng, tạo nên không khí náo nhiệt và xa hoa chẳng khác nào một bữa tiệc của giới thượng lưu.
Đây cũng được xem như một nền tảng xã hội mà Đại học A xây dựng cho các sinh viên trẻ, nơi họ có thể học hỏi, gặp gỡ những nhân tài hàng đầu ở nhiều lĩnh vực, mở rộng mối quan hệ và rèn luyện tầm nhìn. Vì vậy, lễ kỷ niệm hàng năm của Đại học A luôn được sinh viên trường này đặc biệt coi trọng.
Ít nhất, bất kỳ doanh nhân giàu có nào xuất thân từ Đại học A cũng đều không dám không nể mặt ngôi trường trăm năm này.
Nhưng Cố Giác là một ngoại lệ.
Hoặc có thể nói, từ đầu đến cuối, Cố Giác luôn là một ngoại lệ.
Anh chẳng bao giờ xem Đại học A ra gì. Khi còn học ở trường, anh thậm chí không tuân thủ những yêu cầu cơ bản nhất, như không bỏ tiết hay không ra về sớm. Anh chỉ chọn những bài giảng cao cấp nhất, nhưng nếu bài giảng nào đi chệch hướng hoặc quá dễ hiểu với anh, thì mọi quy tắc đều trở nên vô nghĩa.
Anh ra về sớm, bỏ tiết, thậm chí rời lớp giữa chừng một cách ngông nghênh, khiến một giáo sư già từng mắng anh ngay tại lớp. Nhưng Cố Giác không hề để tâm. Ngược lại, anh trực tiếp phản bác luận điểm mà vị giáo sư ấy tự hào, rồi nhân lúc giáo sư còn ngẩn người, anh ung dung rời đi.
Trong thời gian ở trường, Cố Giác được các sinh viên Đại học A xem là một thiên tài ích kỷ và lạnh lùng, bí ẩn, ưu tú, nhưng hoàn toàn không có chút nhân tính nào.
Với mọi người, Đại học A là nơi họ gắn bó tình cảm như ngôi nhà thứ hai, nhưng với Cố Giác, nó chỉ là một nơi trú chân tạm thời. Anh chẳng có chút tình cảm hay lòng biết ơn nào với trường, cũng chẳng cần mối quan hệ hay kinh nghiệm gì ở đây. Vì vậy, lễ kỷ niệm trường, anh chưa bao giờ xuất hiện.
Tuy nhiên, với tư cách là người thừa kế của một trong những gia tộc danh giá nhất thành phố A hiện nay, thiệp mời vẫn được gửi đến Cố Giác hàng năm. Năm nay, Đại học A lại càng tự tin hơn, bởi họ đã nhận được cái gật đầu từ Chu Duyệt, một họa sĩ trẻ tài năng từng bỏ học giữa chừng cách đây năm năm.
Chu Duyệt thậm chí còn khẳng định chắc nịch rằng Cố Giác sẽ tham dự buổi lễ lần này:
"Đại học A là trường của tôi và anh ấy. Tôi đã đến, anh ấy chắc chắn cũng sẽ đến. Dù sao thì những thứ có thể khiến anh ấy lưu luyến... cũng không còn nhiều. Tính khí anh ấy trước giờ vẫn rất tệ mà."
Ban đầu, hội sinh viên không tin, nhưng họ vẫn thử thêm tên Cố Giác vào danh sách trong thiệp mời. Kết quả, ngay ngày đầu tiên thiệp được gửi đi, họ đã nhận được phản hồi. Trợ lý của Cố Giác nói rằng anh sẽ tham gia, khiến họ tràn đầy tự tin.
Quả nhiên, mọi thứ không thể thoát khỏi mối tình cũ. Tình đầu luôn là thứ vũ khí mạnh mẽ nhất trên thế giới. Ngay cả Cố Giác cũng phải dao động. Họ lập tức báo tin vui này cho Chu Duyệt.