Ca Nhi Xuyên Đến Mạt Thế

Chương 17

Sau khi nói rõ thái độ của mình, Dương Thụ nhìn cánh đồng lúa vàng rực trong không gian mà cảm xúc lẫn lộn. Mọi chuyện lại trở về vạch xuất phát. Một lần nữa, cậu nhận ra bản thân không phù hợp với nơi này và cũng nhìn thấu một sự thật: Cậu có thể không trách người Đông Bình thôn, nhưng không thể không tự trách chính mình. Chính vì sự yếu kém của bản thân mà những chuyện như hôm nay mới xảy ra. Nếu không có nước suối để giải độc, có lẽ giờ đây cậu đã trở thành một trong những con tang thi ngoài kia. Nếu cậu đủ mạnh, đừng nói chỉ một Lưu Cường, dù là mười hay tám tên như hắn cũng chẳng là vấn đề.

Dương Thụ không thích cảm giác yếu đuối này, cái cảm giác phải sống nhờ vào thái độ của người khác. Nếu đã quay về đây, cậu quyết định sẽ ở lại để rèn luyện, đợi đến khi thực sự mạnh mẽ mới bước ra ngoài.

Cậu hỏi: "Tôi có dị năng gì?"

Không phải là hỏi liệu mình có dị năng hay không, mà cậu khẳng định mình có và muốn biết cụ thể nó là gì. Những thay đổi trên cơ thể, cùng với sự kiện xuyên qua và lượng thông tin khổng lồ mà Tiểu Thất nhét vào đầu, khiến cậu cảm thấy việc có dị năng cũng chẳng có gì lạ lùng trong thế giới này.

Có lẽ vì lần trước làm sai, lần này Tiểu Thất trả lời rất nhanh: "Cậu có năng lực tự lành vượt trội. Khi đạt đến cấp ba, sức mạnh sẽ đủ để dùng một quyền đập nát một dị năng giả cấp bốn. Tốc độ sẽ đạt tới mức như gió, và nếu luyện tập đủ, có thể vượt qua cả gió. Thân thể cũng sẽ trở nên vô cùng bền bỉ."

Dương Thụ dừng lại, hỏi: "Hiện tại tôi đang ở cấp nào?"

"Chỉ mới cấp một." Tiểu Thất đáp nhanh, sau đó như sợ bị mắng, vội vàng bổ sung: "Nhất định sẽ lên cấp, cố lên!"

"Tại sao các dị năng giả khác không nhận ra cấp bậc của tôi?"

"Bởi vì họ chỉ là dị năng giả nửa hoàn chỉnh, còn cậu là hoàn chỉnh."

"Có gì khác biệt giữa hoàn chỉnh và nửa hoàn chỉnh?" Dương Thụ cảm thấy thuật ngữ này có hơi mơ hồ.

"Nửa hoàn chỉnh cần liên tục cường hóa cơ thể. Khi đạt cấp năm, họ mới trở thành hoàn chỉnh, nhưng xác suất thành công chỉ là 35%. Trong quá trình chuyển hóa, đa phần sẽ bỏ mạng. Còn hoàn chỉnh như cậu thì không cần lo lắng. Chỉ cần có tinh hạch để hấp thụ là có thể tăng cấp. Những hoàn chỉnh khác phải xử lý tạp chất trong tinh hạch, nhưng cậu có linh tuyền nên không cần lo vấn đề này. Một người hoàn chỉnh cấp một tương đương với dị năng giả nửa hoàn chỉnh cấp hai hoặc tang thi cấp ba."

Dương Thụ tiếp thu lượng thông tin lớn này, đột nhiên nhớ lại một điều: "Cậu nói địa cầu 4848 là doanh trại huấn luyện. Ý đó là gì?"

"Đây là một dạng khảo nghiệm của vị diện cao cấp. Cậu sẽ hiểu rõ hơn khi tiến xa hơn. Xin hãy tập trung vào việc thăng cấp."

Quá nhiều thông tin làm Dương Thụ cảm thấy hơi quá tải. Cậu không hỏi thêm mà chuyển sang trọng tâm: "Làm thế nào để tăng cấp?"

"Hấp thụ tinh hạch, rèn luyện bản thân, và... chăm chỉ làm ruộng."

Một lượng lớn kiến thức đổ vào đầu Dương Thụ, khiến cậu đau đầu, phải xoa hai bên thái dương thật lâu mới cảm thấy dễ chịu hơn. Trong đầu cậu giờ có thêm những công pháp tu luyện, bao gồm cả kỹ thuật hô hấp và các nguyên tắc cơ bản.

Dương Thụ thử thực hiện kỹ thuật hô hấp. Cậu nhắm mắt, dồn lực tập trung vào đan điền, cảm nhận năng lượng chạy khắp cơ thể theo một lộ trình nhất định, và cuối cùng tìm thấy thứ mà cậu gọi là "hạch".

Hô hấp của cậu dần chậm lại. Dương Thụ cảm nhận năng lượng đang chuyển động trong cơ thể, và rồi cậu "nhìn thấy" một điểm sáng nhỏ, trắng thuần khiết, phát ra ánh sáng nhàn nhạt.

Cậu lập tức mở bừng mắt, đưa tay đặt lên ngực mình. Thứ hạch đó... lại nằm trong trái tim.

"Thôi được, chuyện này để sau hãy lo. Hiện tại quan trọng nhất là phải mạnh lên," cậu tự nhủ.

Dương Thụ chỉnh không gian thành trạng thái thời gian chậm hơn năm lần và bắt đầu luyện tập không ngừng nghỉ. Bốn phía xung quanh cậu toàn là những điểm sáng màu xanh lục, tất cả đều có thể hấp thụ. Cậu chăm chú quan sát trái tim hạch ngày càng ngưng tụ, và không biết đã bao lâu trôi qua, khi mở mắt ra, cậu đã cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể mình.

Dương Thụ siết chặt nắm tay, cảm nhận rõ ràng sức mạnh trong cơ thể đã tăng lên. Bước tiếp theo là luyện tập bộ pháp. Những chiêu thức trước kia cậu dùng để đánh người chắc chắn không thể áp dụng với tang thi, nhưng bộ pháp như rồng lượn kết hợp với tốc độ vượt trội của mình sẽ giúp cậu dễ dàng chiếm thế thượng phong.

Dương Thụ chưa bao giờ tự nhận mình là người thông minh xuất sắc, nhưng cậu có sự kiên trì. Một lần không thành công thì sẽ luyện lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư… Cứ như vậy không ngừng.

Sau khi tập đi tập lại hàng trăm lần, cuối cùng cậu đã nắm vững được phần đầu tiên của bộ pháp. Mặc dù chỉ là bước khởi đầu, nhưng đối với Dương Thụ, cậu đã cảm thấy rất hài lòng.