Giang Nguyệt Dạng liếc mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, không hiểu vì sao lại gật đầu, đáp: “Ngươi là?”
Người phụ nữ chào một cái, tự giới thiệu: “Thϊếp thân là Trương, quản sự của Linh Lung Các. Đại sảnh đông đúc, tiểu thư có cần lên lầu hai không?”
Lầu một đúng là rất đông, còn có không ít nam tử, Giang Nguyệt Dạng không ngần ngại liền đồng ý.
Trương quản sự dẫn họ lên lầu hai, tới gian phòng phía đông. Bên trong bố trí giống với phòng trà lâu, chỉ khác là có thêm một chiếc gương đồng.
Vừa vào phòng, ngay lập tức có tiểu nhị mang trà và điểm tâm đến.
Trương quản sự cười hỏi: “Tiểu thư có muốn xem trang sức không?”
“Đương nhiên, làm phiền Trương quản sự mang một ít trang sức đến cho ta chọn lựa.”
“Tiểu thư chờ một lát, thϊếp thân sẽ đi chuẩn bị ngay đây ạ.”
Lúc này, bốn vị tiểu thư đi qua phòng của họ, rồi dừng lại.
“Giang Nguyệt Dạng!”
Giang Nguyệt Dạng nghe thấy tiếng gọi, quay lại nhìn. Trong bốn cô nương đó, có một gương mặt quen thuộc, chính là Lâm Uyển Nhi, cháu gái của Lễ Bộ thượng thư mà nàng mới gặp hôm qua.
“Lâm tiểu thư, có chuyện gì không?”
“Cũng tại ngươi, nếu không phải ngươi, ta đã…”
“Uyển Nhi!”
Lâm Uyển Nhi chưa kịp nói hết đã bị vị tiểu thư mặc áo vàng bên cạnh ngăn lại.
Giang Nguyệt Dạng thấy vậy cảm thấy khó hiểu, nàng và Lâm Uyển Nhi chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Vị tiểu thư mặc áo vàng cười nói: “Giang tiểu thư, không phiền chúng ta đi vào ngồi chút chứ?”
Trong lòng Giang Nguyệt Dạng không mấy vui vẻ, nàng và những vị tiểu thư này cũng không thân thiết gì.
Nhưng mà, giơ tay không đánh người có nụ cười, nên nàng cũng không tiện từ chối.
Vì vậy, nàng miễn cưỡng nói: “Mời vào.”
Bốn người cùng nhau tiến vào, vị tiểu thư áo vàng giới thiệu: “Ta là Lâm Tố Tố tỷ tỷ của Uyển Nhi, hai vị này là Lý tiểu thư nhà Công Bộ hữu thị lang và Tào tiểu thư nhà Lễ Bộ tả thị lang.”
Lâm Tố Tố vì đã đính hôn cho nên không nằm trong danh sách chọn Thái Tử Phi.
Giang Nguyệt Dạng gật gật đầu, xem như có nhận biết qua.
【Tiểu dưa, ta cảm thấy những vị tiểu thư này đến đây không có ý tốt.】
Lâm Tố Tố trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, đúng là có thể nghe được tiếng lòng.
Nàng vốn tưởng rằng Lâm Uyển Nhi được thất tâm phong, ai ngờ lại thực sự là như vậy!
【Ký chủ đừng sợ, ta ở đây có dưa lớn rồi. Nếu các nàng dám khi dễ ngươi, ngươi cứ kéo bím tóc của nàng ra!】
【Dưa lớn gì cơ, mau nói đi.】
“Giang Nguyệt Dạng, ngươi câm miệng!” Lâm Uyển Nhi đè thấp giọng quát lớn.
Hôm qua nàng đã thấy rõ sự lợi hại của tiểu dưa, sợ rằng bọn họ lại nói những điều bất lợi với mình.
Giang Nguyệt Dạng nhíu mày, từ nhỏ đến lớn, nàng chưa bao giờ bị ai quát lớn như vậy!
Hơn nữa, nàng đâu có nói gì, sao lại bảo nàng câm miệng?
“Lâm tiểu thư, ngươi có vấn đề ở tai không? Ta cũng chưa nói gì, sao lại bảo ta câm miệng?”
“Đừng giả vờ nữa, chúng ta nghe được mà…”
Lâm Uyển Nhi đột nhiên im bặt, sắc mặt tái nhợt, thở hổn hển như bị ai siết cổ, cảm giác vô cùng khó chịu.
“Ngươi nói gì?” Giang Nguyệt Dạng cố gắng kiềm chế cơn giận.
Lâm Uyển Nhi không thể phát ra âm thanh, điều này đối với Giang Nguyệt Dạng mà nói, rõ ràng là đang bày trò, cố ý làm khó nàng.
“Không thể hiểu nổi!”
Tiểu dưa:【Ký chủ, thở sâu vào rồi thở ra. Hít vào ~ thở ra ~ hít vào ~】
Giang Nguyệt Dạng: 【…… Ngươi có con à? Ta muốn ăn dưa để điều chỉnh lại.】
Tiểu dưa ngượng ngùng cười hắc hắc, 【Ký chủ, ta nói cho ngươi một bí mật ~ người đứng trước mặt ngươi là Lâm Tố Tố, nàng ta trong bụng có hài tử rồi!】