Bé Con Duy Nhất Của Bạo Quân Ở Tinh Tế

Chương 18

Người đó lập tức hoảng hốt, trước khi người khác kịp phản ứng, gã chỉ tay vào Tiểu Sở Tảo đang nằm sấp trên tấm thảm mềm gặm quả sữa.

"Tôi... tôi thấy có một quả trứng rơi ra từ bên cạnh dị thú nhỏ này! Mọi người xem có phải cái này không!"

Tiểu Sở Tảo đầu óc trống rỗng:...?

Bé phản ứng lại – không đúng! Bé con phồng má.

Bé cố gắng "ụ òa" tranh luận –

Sao anh lại vu oan cho Tảo Tảo!!! Đồ xấu xa!!!

Còn nữa, anh mới là dị thú nhỏ!! Cả nhà anh đều là dị thú nhỏ!

Tảo Tảo là tiểu thiên sứ!! Là tiểu thiên sứ lợi hại nhất!!!

Tiếng "ụ òa" của bé con chỉ có tộc Vương Miện mới nghe hiểu.

Ở trạng thái nguyên hình, họ giao tiếp bằng tinh thần lực đặc thù của tộc mình.

Bởi vậy, dù Tiểu Sở Tảo đang giương nanh múa vuốt, trong mắt người khác, bé chỉ là một dị thú nhỏ bé, không thuộc giống loài hung hãn nào được ghi nhận trong tinh tế.

Cửa hàng lúc này hỗn loạn, tiếng ồn ào vang lên không ngớt. Người đàn ông vừa la hét đã sấn tới, nhìn thấy quả trứng dị thú nằm chỏng chơ trên sàn và cục bông trắng đang ôm quả còn lại trên ghế sofa, ra sức "ụ òa" phản đối.

Quả trứng dị thú này không phải loại quý hiếm.

Người mua chỉ muốn thử vận may, hy vọng ấp ra được giống loài nào đó, sau này có thể bán cho con gái của một người có thế lực ở những tinh cầu hỗn loạn.

Cô gái đó rất thích thú cưng lông lá đáng yêu, nhưng tính cách lại quái đản, bất kỳ sinh vật nhỏ bé nào rơi vào tay cô ta cũng không sống quá một tháng.

Vì vậy, ở những Tinh cầu lang thang này, loại trứng dị thú này rất đắt hàng, ai cũng mơ ước mở ra được một quả trứng SSR và đổi đời chỉ sau một đêm.

Tiểu Sở Tảo vẫn ôm chặt quả sữa, móng vuốt nhỏ khoa tay múa chân, chỉ vào người vừa trộm trứng, lo lắng đến mức suýt nữa nói được tiếng người.

"Ụ òa! Ụ òa!"

Tảo Tảo nãy giờ không hề động đậy!

Chính là người này!

Đồ xấu xa, đồ nói dối!

Gã đàn ông kia vốn chỉ nói bừa để đánh lạc hướng, tìm đường tẩu thoát. Thấy người mất trứng nhìn chằm chằm vào Tiểu Sở Tảo, gã thở phào, vội vàng lên tiếng với giọng điệu đầy chính nghĩa: "Chính là nó, chắc chắn là dị thú nhỏ này không hiểu quy tắc, ngài xem, nó còn ăn trộm một quả nữa kìa!"

Ăn trộm?!

Lông đuôi Tiểu Sở Tảo dựng đứng lên.

Tảo Tảo chưa bao giờ ăn trộm!

Đây là papa cho Tảo Tảo!

"Xem ra đúng là vậy." Người kia đảo mắt, vẻ mặt gian xảo.

Phía sau anh ta còn vài người, trông như một đội nhỏ. Trên Tinh cầu lang thang, những đội săn bắn thế này rất phổ biến, thế giới bên ngoài với họ vừa là hiểm nguy, vừa là cơ hội.

Có người nhận ra: "Đây không phải đội Mãnh Hổ sao?"

"Tránh xa bọn họ ra, nếu bị bọn họ nhắm vào thì coi như xong."

Tiếng xì xào bàn tán khiến những khách hàng đang đứng ngoài cửa hàng không dám tiến lên. Nhân viên cửa hàng cũng không dám lên tiếng vì e ngại danh tiếng của đội Mãnh Hổ trên Tinh cầu lang thang này.

Mọi người vây quanh chàng trai mất trứng và cục bông trắng đang giương nanh múa vuốt.

Tiểu Sở Tảo nhe răng gầm gừ, trừng mắt nhìn đám người kia. Dù nhỏ bé, nhưng bé không hề yếu đuối. Đôi cánh nhỏ phía sau căng cứng, bé con mềm mại đã nhắm sẵn nhiều đường tấn công.

Nhưng bé vẫn do dự.

Bé không biết tình hình của papa thế nào.

Đánh lại những người này liệu có gây rắc rối không? Dù trước đây đánh không lại, Tảo Tảo cũng tự mình chạy thoát, nhưng bây giờ còn có papa.

Cục bông nhỏ xù lông, bất động.