Tảo Tảo bắt đầu bò tới.
Cục bông trắng tinh áp sát mặt đất, từng bước nhỏ cẩn thận di chuyển về phía trước.
Bé con bò chậm rãi, từng chút một, cho đến khi đến gần chân của sinh vật khổng lồ ấy.
Hệ thống bay sát bên cạnh Tảo Tảo, ánh sáng mềm mại từ quả cầu dần tan biến, chầm chậm hòa vào cơ thể nhỏ bé của bé con.
Tảo Tảo mơ màng, bản năng đưa móng vuốt nhỏ ra cố bắt lấy những tia sáng đang tan biến, nhưng tất cả đều lướt qua, không thể chạm vào được.
Giọng nói của hệ thống vang lên lần cuối cùng:
[Tảo Tảo, hãy ngăn anh ấy khỏi sự sụp đổ và hủy diệt. Đổi lại, bé sẽ trở thành thiên thần nhỏ hạnh phúc nhất. Bé có thể làm được mà. Bé không chỉ là một thiên thần nhỏ, bé là hậu duệ cuối cùng của Vương Miện Tộc. Anh ấy chính là cha của bé, vua của Đế Quốc Thánh Kars, và cũng là thủ lĩnh của Vương Miện Tộc — Amos Dwight. Nếu bé cần gì, hãy gọi tên chị. Chị sẽ xuất hiện khi bé cần nhất. Nhưng dù thế nào, chị sẽ luôn ở đây, bên cạnh bé. Tảo Tảo không còn cô đơn nữa.]
Đôi mắt to tròn của Tảo Tảo sáng lên, bé con ngập ngừng kêu lên:
“Ụ òa Ụ òa?”
— Chị đi đâu thế?
Đế Quốc Thánh Kars? Vương Miện Tộc?
Tảo Tảo không hiểu gì cả.
Bé con co người lại thành một cục bông nhỏ.
Amos Dwight, kẻ vừa trải qua một đợt bộc phát tinh thần dữ dội, lúc này đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Bộ lông trắng xóa của anh dính đầy bụi đất và vết máu, từng giọt máu nhỏ xuống mặt đất, vang lên tiếng tách tách trong không gian giờ đã yên ắng.
Anh đang cố gắng điều hòa sức mạnh tinh thần hỗn loạn trong cơ thể mình. Nhưng giữa âm thanh nhỏ giọt ấy, anh lại nghe thấy một tiếng kêu lạ lùng, mềm mại và nhỏ xíu:
“Ụ òa.”
Thoáng chốc, anh nghĩ mình đã nghe nhầm.
Đôi mắt đỏ rực như máu của anh bừng mở. Kể từ khi chiếc vương miện tinh thần vỡ nát, đôi mắt ấy dần trở nên điên loạn.
Trong khi đó, bé con Tảo Tảo đang trầm ngâm suy nghĩ.
Cha ư?
Bé từng thấy rất nhiều bạn thiên thần nhỏ được cha mẹ ôm vào lòng, ngọt ngào gọi "ba ba", "ma ma".
Còn Tảo Tảo thì chưa bao giờ gọi như thế.
Từ khi sinh ra, bé con không có cha mẹ. Bé còn biến thành một cục bông trắng kỳ lạ. Chẳng thiên thần nào muốn nhận nuôi bé con cả.
Có lẽ vì hành trình đến đây quá kỳ diệu, và lần đầu tiên nhìn thấy một sinh vật giống mình, bé con nhỏ tuổi, thiếu đi sự dạy dỗ yêu thương, đã dấy lên một tia hy vọng.