Thập Niên 70: Xuyên Thành Pháo Hôi Vợ Trước Chết Yểu Của Nam Chính

Chương 3

Mộc Từ thấy tên đó còn đang ngẩn ra, không trả lời. Cô thấy đã đến giờ, không muốn kéo dài thêm thời gian nữa, lập tức chạy nhanh rời đi. Hôm nay, đúng là quá xui xẻo rồi, không những bị tai nạn máy bay, còn chưa kịp biết là có chuyện gì đã xuyên vào trong quyển sách này, không trở thành nữ chính thì thôi, trở thành nữ phụ cũng được đi, nhưng không cố tình cô lại đi làm pháo hôi không có đất diễn. Ông trời đúng là muốn thử thách cô mà.

"Tôi xin lỗi, xem như lúc nãy là tôi nói sai đi. Sắp trễ rồi, cô lên xe đi, tôi đưa cô đến trường".

Hàn Mặc cảm thấy lúc nãy hắn đã quá lời, liền đuổi theo Mộc Từ. Hắn thấy cô vội vã như vậy, chỉ sợ là sắp trễ giờ rồi.

"Đây là anh tự nguyện, không phải là tôi muốn làm quen với anh".

Mộc Từ nghĩ nghĩ, dù sao cô có chạy thật nhanh, trì hoãn lâu như vậy, sợ là cũng sớm bị trễ học rồi. Thôi thì cứ đi cùng tên này vậy. Cậu trai trẻ này mặt mũi cũng thành thật, dù hơi lạnh lùng nhưng khá đẹp trai.

"Ừm, xem như là chuộc tội với cô. Nhưng chỉ có hôm nay mà thôi, không có lần sau".

Hàn Mặc nhíu mày, hắn phải rút kinh nghiệm lần này, không thể để tái phạm.

"Yên tâm, lần sau cậu muốn chở tôi cũng không được".

Mộc Từ ngồi trên xe, tay vịn vào yên, bảo Hàn Mặc nhanh chóng chạy đi. Việc này vừa hay bị Lạc Sâm và Từ Tĩnh đuổi theo thấy được. Lạc Sâm vậy mà lại thấy vô cùng khó chịu, vợ tương lai của hắn vậy mà lại để cho người đàn ông khác chở đi, hắn cảm thấy l*иg ngực như có cái gì đó nghẹn lại, khó chịu vô cùng.

Đến trường THPT của nữ sinh trong thành phố, Hàn Mặc liền thả Mộc Từ xuống xe, để cô vào trong. Mộc Từ vẫy tay, đầu cũng không ngoảnh lại, lắc lư hai bím tóc, chạy nhanh vào trong nhà. Hàn Mặc định nói thêm gì đó, nhưng không kịp, đành bất lực đạp xe rời đi.

Mộc Từ đến lớp cũng vừa kịp lúc chuông reo. May mắn là cô cũng không bị trễ giờ học. Hôm nay, còn là giờ của duyệt tuyệt sư thái trong truyền thuyết, trong suy nghĩ của nguyên chủ, cô ấy luôn rất sợ môn học này vì luôn bị giáo viên gọi lên trả bài, mỗi lần như vậy, dù cố gắng rất nhiều, cô ấy vẫn run rẩy đến quên hết mọi thứ.

Mộc Từ tranh thủ mở vở ghi chép, tranh thủ đọc và ghi nhớ những gì trong đó. Kiếp trước cô luôn là học sinh giỏi, chỉ cần đọc qua một lần là nhớ, cô muốn xem thử đầu thai lại một kiếp, có còn khả năng này hay không.