Chàng Dâu Vàng Quyết Định Nằm Im Hưởng Thụ

Chương 7

Chiêm Úy xoa xoa tay: "Đúng vậy đúng vậy, lão đại đã nộp đơn xin sử dụng phòng huấn luyện từ lâu rồi, theo quy trình thì hôm nay mới sắp xếp đến lượt anh ấy."

Anh ta nói, cẩn thận quan sát sắc mặt An Ý Bạch.

An Ý Bạch: "Tôi chỉ đến xem anh ấy một chút."

Cậu biết Chiêm Úy có ý gì, ý anh ta là, Tần Sách đều làm theo quy trình, báo cáo xin phép đường hoàng, tỷ thí với Trần Nhất Nhiên là chuyện của bọn họ, là đứng đắn, Tần Sách không bắt nạt người khác, không cần cậu phải nhúng tay vào.

Kiếp trước cậu không hiểu, tưởng Chiêm Úy đang bao che cho cấp trên cũ của mình.

Ngay cả một người ngoài cũng cảm thấy cậu sẽ trách móc Tần Sách, cho nên mới giúp Tần Sách giải thích. Trước đây cậu xa cách Tần Sách, rốt cuộc đã thể hiện đến mức nào rồi?

Chiêm Úy khổ sở nói: "Nhưng mà, An lão sư, hôm nay đông người quá, bên trong không còn chỗ. Hay là cậu đừng vào nữa?"

Chỗ thì chắc chắn là có, thân là người nhà của người tham gia tỷ thí, phòng huấn luyện đều sẽ đặc biệt dành riêng chỗ. Theo lý mà nói An Ý Bạch có thể ngồi ở ghế khách quý trong phòng huấn luyện để xem. Nhưng anh ta thật sự không muốn nhìn thấy Omega của lão đại đi vào, bảo vệ một Alpha khác.

An Ý Bạch đột nhiên mở miệng: "Cảm ơn anh."

Chiêm Úy có chút ngơ ngác: "Hả?"

An Ý Bạch không giải thích nhiều: "Anh bận đi, tôi vào tìm anh ấy trước."

Chu Lạc vẫn luôn đi theo bên cạnh An Ý Bạch, bọn họ từ cửa đi vào phòng huấn luyện, cách Chiêm Úy hơi xa, Chu Lạc giả vờ hâm mộ nói: "Người trong quân khu bọn họ thật là bao che khuyết điểm."

An Ý Bạch liếc y một cái, không nói gì.

Đây là ly gián, cậu đã biết rồi.

An Ý Bạch tuy rằng không để ý, nhưng Chu Lạc cảm thấy cậu chắc chắn đã nghe thấy.

Vì thế càng nói càng hăng: "Dù sao xin phòng huấn luyện để tỷ thí cần hai bên đều ký tên đồng ý, loại tỷ thí ấu trĩ này, Nhiên ca sao có thể đồng ý, tám phần là Tần Sách dùng cách gì đó làm giả chữ ký xin phép của Nhiên ca."

"Trần Nhất Nhiên nói với cậu à?" An Ý Bạch hỏi.

Chu Lạc sửng sốt, sau đó không hề chột dạ: "Tôi đoán vậy."

Đoán.

An Ý Bạch không muốn nói chuyện với y nữa, nhanh chân bước vào phòng huấn luyện đông người nhất.

Cái gọi là phòng huấn luyện, giống như một sân vận động thi đấu, ở giữa có một cái đài cao, xung quanh đều là khán đài.

Phòng huấn luyện này ồn ào náo nhiệt. Căn phòng tuy rất lớn, nhưng không chứa nổi nhiều người, có vẻ chật chội.

Trên đài của phòng huấn luyện, đã có hai người, hai người đó đang giằng co.

"Đẹp trai quá." Bên cạnh không ngừng có người bàn tán.

"Cảm giác cơ bắp này thật trâu bò, ăn cái gì lớn lên vậy?"

"Alpha đỉnh cấp, trời sinh."

Hai người đàn ông trẻ tuổi trên đài đều là Alpha đỉnh cấp, dáng người cao lớn. Bọn họ đều đã thay đồ huấn luyện màu đen, loại đồ huấn luyện đó áo không tay, phía dưới chỉ là một chiếc quần đùi, tương tự quần đùi đấm bốc, vì vậy lộ ra phần lớn cơ bắp trên đùi, đường nét cơ bắp trên vai lưng cũng mượt mà. Bọn họ đã động thủ, trải qua khởi động cơ bắp đã phồng lên.

Trông tràn đầy sức bật.

Hai người đứng cùng nhau, Tần Sách trông đen hơn một chút, kinh nghiệm tác chiến dã ngoại của hắn cũng nhiều hơn, vì vậy cạo đầu đinh, tóc ngắn ngủn, cứng rắn anh tuấn.

Trần Nhất Nhiên trắng hơn hắn rất nhiều, kiểu tóc cũng được chăm chút tỉ mỉ, trông nho nhã hơn.