Alpha bình thường đều có một thân sức trâu dùng mãi không hết, giữa Alpha và Alpha vì xung đột tin tức tố, rất nhiều lúc sẽ có chút xích mích, nhưng bọn họ lại thường xuyên hợp tác làm việc.
Đại sảnh huấn luyện là nơi để bọn họ giải quyết xích mích, có chuyện gì, đánh một trận là xong. Tiêu hao hết đam mê không phát tiết hết của bọn họ, lúc làm việc, sẽ càng hòa hợp ổn định hơn.
Tần Sách hẹn đánh nhau ở nơi này, coi như là có chừng mực.
Nếu không phải chuyện trở về năm năm trước thật sự không có cảm giác chân thực, rất muốn gặp Tần Sách, An Ý Bạch hoàn toàn có thể không đến, đánh không ra chuyện gì đâu.
Đời trước, cậu nhớ, cậu cũng đã đến.
Bởi vì Chu Lạc nói thật sự quá khoa trương, hơn nữa theo lời Chu Lạc, Tần Sách chính là kẻ vô lý gây sự, chính là vì An Ý Bạch và Trần Nhất Nhiên quan hệ thân thiết, cho nên Tần Sách không vừa mắt, mới đi gây rắc rối cho Trần Nhất Nhiên.
An Ý Bạch không chỉ đến, còn giúp Trần Nhất Nhiên đỡ một quyền của Tần Sách.
Nắm đấm của Alpha đỉnh cấp không phải dễ đỡ, lúc đó trực tiếp vào bệnh viện.
Sau đó cậu còn chiến tranh lạnh với Tần Sách rất lâu.
Bởi vì phòng huấn luyện này có không ít người vây xem, trận đánh này sau khi đánh xong, tất cả mọi người đều cảm thấy An Ý Bạch và Tần Sách đôi AO quan phối này là đến hồi kết rồi.
Tần Sách còn vì chuyện này, bị chế nhạo rất lâu.
Độ phù hợp tin tức tố cao thì sao? Trong lòng không có anh chính là không có anh, không yêu chính là không yêu, cưỡng cầu không được.
Bây giờ là giờ nghỉ trưa, tòa nhà hành chính bình thường lúc này sẽ không đông người, bây giờ lại náo nhiệt vô cùng.
"Trò vui của hai Alpha đỉnh cấp, bình thường đâu có thể nhìn thấy?"
"Cậu cá ai thắng?"
"Cái này còn phải cá sao? Nhất định là Tần Thất Sát."
Tần Sách thời kỳ còn ở trường quân đội, đã lập kỷ lục trong vòng ba phút hạ gục bảy cơ giáp cấp S trong giải đấu, kỷ lục đó đến nay vẫn chưa có ai phá vỡ. Từ lúc đó, hắn đã có biệt danh là Thất Sát.
An Ý Bạch xuất hiện, rất nhiều người đều chú ý đến.
Hơn nữa bắt đầu xì xào: "An mỹ nhân, cậu ấy quả nhiên đến rồi."
"Cá xem cậu ấy giúp ai?"
"Cái này cũng không cần cá, nhất định là Trần Nhất Nhiên rồi."
An Ý Bạch lạnh nhạt, vốn dĩ đây chỉ là chuyện riêng giữa hai người họ, làm gì có nhiều người quan tâm đến vậy. Đều tại Trần Nhất Nhiên, đi khắp nơi nói An Ý Bạch đối với y là "trên tình bạn, dưới tình yêu".
An Ý Bạch sau khi biết chuyện, cũng từng nói với y đừng nói như vậy nữa, nhưng Trần Nhất Nhiên lại rất ấm ức: "Tôi cũng không có ý gì khác, cậu sợ Tần Sách nghe được sẽ tức giận sao?"
Tần Sách quả thực tức giận, Tần Sách nói Trần Nhất Nhiên không có ý tốt. Nhưng An Ý Bạch không đồng tình, cảm thấy Trần Nhất Nhiên chỉ là thất lễ, không có ác ý.
Sau này chứng minh, Tần Sách mới là người đúng.
Một đường đi tới phòng huấn luyện ở tầng hầm số năm.
Quản lý phòng huấn luyện tầng năm, Chiêm Úy, đã từng là lính dưới trướng Tần Sách, hôm nay đông người, anh ta đứng canh ở cửa, dựa vào cột tường, miệng ngậm một điếu thuốc.
Nhìn thấy An Ý Bạch xuất hiện ở đây, anh ta vội vàng lấy điếu thuốc còn hơn nửa xuống, ấn vào thùng rác bên cạnh, tiến lên đón: "An lão sư, cậu đến tìm lão đại à?"
An Ý Bạch gật đầu: "Anh ấy ở trong rồi à?"