Thập Niên 80 Trọng Sinh Tráo Đổi Hôn Nhân

Chương 14: Xứng đôi

Có vẻ như anh ta phải sử dụng mánh lới của mình rồi, người đàn ông quay lưng tìm kiếm trong túi những thứ mới mẻ hiếm thấy.

Diêu Xuân Nha cảm thấy người đàn ông này có chút phiền phức, không nhịn được sắp sửa oán giận anh ta một câu, thì Lộ Nghiêu kịp thời trở về, “ Xuân nha, anh đã về rồi.”

“Căn phòng nước xa chúng ta một chút, ở phía bắc, có phải em đợi lâu rồi không?” Lộ Nghiêu đã dùng tốc độ nhanh nhất, chỉ là tàu đông người, chen chúc qua lại cũng tốn thời gian.

“Không có việc gì, cũng không cần vội uống, anh nhanh để xuống nghỉ ngơi một chút đi.” Diêu Xuân Nha gọi, lại từ trong túi áo lấy ra khăn tay.

Khi Lộ Nghiêu để bình nước xuống ngồi, cô xoay người giúp Lộ Nghiêu lau mồ hôi. “Không mệt, chỉ là đông người, anh mặc cũng nhiều, bận rộn một chút.” Lộ Nghiêu ngồi thẳng, để Diêu Xuân Nha lau.

Lông mi của cô thật dài, tiếp xúc gần gũi như vậy, anh mới nhận ra cô giống như lớn lên cùng người trong nước có chút không giống, với ngũ quan cân đối, con ngươi màu hổ phách xinh đẹp …

Anh nhìn mà ngẩn ngơ, cô như một mỹ nhân từ trong tranh bước ra, cả người toát ra vẻ tinh xảo.

Hai người họ tương tác với nhau như không có ai xung quanh, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của người thứ ba.

Người đàn ông thấy thế, dừng lại việc tìm kiếm, nhìn thấy vậy còn không hiểu gì nữa, người ta có đối tượng rồi, uổng công.

Diêu Xuân Nha nhìn thấy phản ứng của người đàn ông, thu hồi khăn tay, nắm lấy tay Lộ Nghiêu giới thiệu với anh ta, “Đồng chí, tôi xin giới thiệu với anh, đây là chồng của tôi.”

Người đàn ông không ngờ rằng Diêu Xuân Nha lại muốn giới thiệu với anh ta, đúng là như một nhát dao đâm vào ngực anh ta.

Con vịt trong miệng đã bị mất như vậy, anh ta cảm thấy trong lòng khó chịu.

Không biết nữ đồng chí này nghĩ gì, lại chọn một người như vậy, cũng không đẹp trai bằng anh ta!

Càng nhìn càng thấy bực bội, nhưng anh ta vẫn phải miễn cưỡng chào hỏi, “A, chào đồng chí, hai người thật xứng đôi.” Sau khi nói được hai câu đơn giản, người đàn ông quyết định ném túi ra bên gối, quay lưng về phía Diêu Xuân Nha nằm xuống.

Chỉ mong không nhìn thấy thì tốt.

Cuối cùng thì cũng yên tĩnh, Diêu Xuân Nha cảm thấy tai mình thanh tịnh hơn hẳn, tâm tình cũng vui vẻ hơn rất nhiều.

Lộ Nghiêu lúc này mới hiểu ra, nhìn bóng lưng người đàn ông một cách sâu xa, có vẻ như có người nhân lúc anh không có ở đây để nhắm vào vợ của anh.

Diêu Xuân Nha thấy biểu cảm của Lộ Nghiêu, đoán rằng anh đã đoán được điều gì đó, đưa tay ra trước mặt anh vẫy vẫy.

Mọi chuyện đã qua, họ không cần phải vì một người qua đường mà ảnh hưởng tâm trạng, huống chi cũng không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.

Vì vậy cô chuyển đề tài, “Hay là anh nằm đây nghỉ một chút đi, tối qua có phải không ngủ ngon không?”

Cô cũng chỉ vì lau mồ hôi cho anh mà thấy được dưới đáy mắt anh có chút xanh xao.

Lộ Nghiêu há miệng, chưa kịp nói gì đã bị Diêu Xuân Nha chặn lại, “Có lẽ người lên ở trạm tiếp theo sẽ nhiều hơn, đến lúc đó anh muốn ngủ cũng khó ngủ được, như vậy em càng thấy không đành.”

Diêu Xuân Nha đứng dậy nhường chỗ, vỗ vỗ gối, “Nghe lời em, chợp mắt một chút cũng tốt, đến tối nếu em muốn ngủ, anh hãy lên giường trên.”

Giọng nói của cô mềm mại, nhưng lại ẩn chứa sự cứng rắn không thể chối từ.

Lộ Nghiêu chỉ có thể ngoan ngoãn nằm xuống, ban đầu là định nhắm mắt dưỡng thần một chút rồi dậy, nhưng nằm xuống chưa lâu thì anh đã ngủ thϊếp đi.

Có lẽ những ngày này không ngủ ngon, cộng thêm việc Diêu Xuân Nha ngồi trước mặt anh, ngửi được mùi hương nhẹ nhàng từ cơ thể cô, tâm trạng an tĩnh, càng dễ ngủ hơn.

Thấy anh ngủ say, Diêu Xuân Nha lấy áo khoác của Lộ Nghiêu từ giường trên xuống đắp cho anh, còn mình thì ngồi lên ghế bên cửa sổ, tiếp tục ngắm cảnh bên ngoài.

Khi rảnh rỗi, cô mới có thời gian hồi tưởng lại những chuyện ở kiếp trước, một số thời điểm then chốt, một số sự kiện đặc biệt, sắp xếp lại thì cô mới có thể hoạch định bước tiếp theo nên đi như nào.

Ngồi như vậy được bốn mươi phút, cô nhìn xuống đồng hồ, còn nửa giờ nữa mới đến trạm tiếp theo.

Nhưng bây giờ cô muốn đi phòng vệ sinh, không thể chờ lâu như vậy, thấy Lộ Nghiêu không có dấu hiệu thức dậy, cô cũng không định gọi anh dậy, chỉ nghĩ đi phòng vệ sinh một chút, chắc chắn cũng không có sự cố gì, cô đi nhanh về nhanh là được.