“Cha, mẹ con đi du lịch nhé!!!” Lăng Thiên Ca tạm biệt song thân, kéo va li vào thang máy.
Nhà cô thuộc dạng bình dân, may mắn sở hữu căn phòng chung cư ở vị trí tốt, gần trường gần trung tâm thương mại, xung quanh khá nhiều công ty tốt, sau này tốt nghiệp cô liền xin vào công ty gần nhà.
Đi xuống lầu nhìn thấy một chiếc siêu xe màu đen gầm thấp, liếc ngang đã biết giá trị không nhỏ.
Nơi này không phải khu cao cấp, rất ít khi thấy siêu xe, những người xung quanh tò mò quan sát.
Trời sinh Lăng Thiên Ca khá nội diễm, không thích gây chú ý, cô đứng cách siêu xe khá xa.
Chiếc siêu xe chuyển động dừng trước mặt Lăng Thiên Ca.
Lăng Thiên Ca rất không muốn thừa nhận người bạn thân của cô chính là chủ nhân của nó.
“Tiểu Ca sớm.” Cửa kính kéo xuống liền xuất hiện gương mặt Diệp Thu Nguyệt đang cười rất tươi.
Lăng Thiên Ca liếc nhìn Diệp Thu Nguyệt, rồi nhìn vali của mình.
Diệp Thu Nguyệt hiểu ý nói: “Để mình giúp cậu.”
Ra ngoài cắt đồ giúp bạn thân, Diệp Thu Nguyệt mở cửa xe phía sau, nhìn vào người phụ nữ ngồi bên trong nói: “Chị Ninh, chị không ngại để Tiểu Ca ngồi chung đúng không??”
Lăng Thiên Ca ngỡ ngàng, bên trong còn có người.
“Tiểu Ca?? Là con trai??”
Một giọng nói trong trẻo như băng tuyết, ấm áp như mùa xuân vang lên, khiến trái tim cô bất giác rung lên, lần đầu tiên cô nghe thấy giọng nữ dễ nghe như vậy.
Thông qua giọng nói Lăng Thiên Ca liên tưởng đến tính cách người phụ nữ này, nội diễm tài giỏi đặc biệt ôn nhu.
“Không phải chị ơi, là bạn thân em đã đề cập với chị trước đó, em quên nói tên cho chị biết.” Ở ngoài xe Diệp Thu Nguyệt nghiêng người kéo Lăng Thiên Ca lên phía trước, hai cái đầu xuất hiện ngoài cửa sổ.
Người trong xe nâng mắt nhìn Lăng Thiên Ca.
“Bạn thân của em, Lăng Thiên Ca.”
“Em chào chị ạ.”
Mặc Y Ninh nhìn Lăng Thiên Ca, gật đầu, sau đó im lặng quay sang hướng khác.
Ba dấu chấm xuất hiện trên đầu Lăng Thiên Ca.
“Hì hì… Chị ấy tên Mặc Y Ninh, thường ngày chị ấy rất ít nói, trong rất khó ưa, về sau sẽ quen thôi.” Diệp Thu Nguyệt mỉm cười vỗ vai bạn thân, sau đó để bạn thân ngồi chỗ trống còn lại ở sau.
Lăng Thiên Ca rất quy cũ ngồi bên trong xe, lâu lâu liếc nhìn Mặc Y Ninh ngồi kế bên.
Cô tự nhận bản thân rất giỏi giao tiếp cũng bị hàn khí tỏa ra từ đối phương ảnh hưởng, tính cách yếu ớt xuất hiện, rụt nhè nhút nhát không dám mở lời, có lẽ đúng như lời Diệp Thu Nguyệt nữ nhân này rất khó ưa.
Nhưng người khó ưa sở hữu gương mặt rất xinh đẹp, nét đẹp chị ấy nội diễm không quá sắc sảo, khí chất thanh lãnh, đôi mắt điềm tĩnh như nhìn thấu trần thế, vừa nhu vừa cương, hai yếu tố kết hợp hài hoà, cho người khác cảm thấy chị ấy rất hấp dẫn rất có cảm giác chinh phục.
Khiến cô chú ý nhất chính là giọng nói chị ấy rất êm tai, Lăng Thiên Ca muốn nghe thêm lần nữa.
Đang suy tư, Mặc Y Ninh chú ý đến cô bé bên cạnh, nàng không phải người dễ hứng thú với ai đó, khiến nàng chú ý chính là cô bé lâu lâu liếc nhìn qua bên này, liếc xong ngồi nghiêm chỉnh biểu cảm tự nhiên, hành động lập đi lập lại nhiều lần.
Hành động khá kỳ lạ, sau đánh giá Lăng Thiên Ca, Mặc Y Ninh không hề chú ý đến Lăng Thiên Ca lần nào nữa, nhắm mắt dưỡng thần.
“Chúng ta đến sân bay rồi, chị Ninh Tiểu Ca mau xuống xe thôi.”
Diệp Thu Nguyệt rời khỏi vị trí lái, mở cửa xe giúp Lăng Thiên Ca, chị họ cô có thể tự chăm sóc bản thân, dù cô có muốn giúp đối phương có lẽ còn nghĩ cô phiền.
Nên Diệp Thu Nguyệt hăng hái lấy vali giúp Lăng Thiên Ca ra, còn vali của Mặc Y Ninh vẫn trong cốp xe.
Mặc Y Ninh không cảm xúc nhìn vali của mình, trơ trọi lạnh lẽo trong cốp xe, còn hai người kia mỗi người một vali nói cười vui vẻ, nàng lạnh lùng nói: ”Đây là thái độ của em đối xử với chị họ.”
Thật ra cô muốn lấy vali giúp Mặc Y Ninh, nhưng tính cô và chị ấy không hợp, tốt nhất không nên liên quan đến nhau.
Nhìn sắc mặt lạnh lẽo Mặc Y Ninh, Diệp Thu Nguyệt không dám tức giận, trầm mặc lấy vali giúp chị ấy.
Mặc Y Ninh không phải người thích gây chuyện, chỉ là thái độ Diệp Thu Nguyệt khiến nàng không hài lòng, lấy vali giúp bạn thân bỏ mặc vali nàng ở trong, là đang xem nàng như người ngoài.
Ba người vào sân bay.
“Đình Đình!!” Diệp Thu Nguyệt nở nụ cười, vẫy tay với người con gái ăn mặc dịu dàng phía trước.
“A Nguyệt.” Liễu Đình cười nhẹ, ánh mắt tràn ngập sự ôn nhu.
Lăng Thiên Ca nhìn một phát liền hiểu ra vấn đề, người này chính là bạn gái Diệp Thu Nguyệt, nhưng chị ấy chính là chị chủ quán cà phê các cô thường xuyên đến uống!!!
Gian tình giữa hai người tại sao cô không phát hiện ra!!!!
Thường ngày Diệp Thu Nguyệt cười vô tâm vô phổi, bây giờ lộ ra nụ cười dịu dàng, ánh mắt thâm tình, Lăng Thiên Ca có chút không nhận ra đây là người bạn thân chính năm của mình.
Đúng là tình yêu đến con người thay đổi rất nhiều.
Đôi mắt to tròn đột nhiên mở to, Lăng Thiên Ca không ngờ Diệp Thu Nguyệt dám hôn nữ nhân giữa chốn đông người.
Hai người con gái đang hôn, người xung quanh không quan tâm lắm, lâu lâu có ánh mắt liếc nhìn rất nhanh rời đi.
Xã hội đã thoải mái đến trình độ này.
“Chúng ta qua bên kia ngồi, 30 phút nữa máy bay sẽ cất cánh.”
Giọng nói ấm áp vang lên, khiến trái tim Lăng Thiên Ca rung lên, chị ấy là đang nói với cô, trong lòng không hiểu sao dâng lên cảm giác vui sướиɠ.
Nhìn bóng lưng đang đi phía trước, Lăng Thiên Ca cảm thán, người đẹp đến bóng lưng cũng hấp dẫn.
Hai người ngồi một lúc Diệp Thu Nguyệt và Liễu Đính đi đến.
“A Ninh, lần này thật sự cảm ơn cậu.” Liễu Đình mỉm cười dịu dàng nói.
“Việc nhỏ.” Mặc Y Ninh hờ hững nói.
Lăng Thiên Ca nghe cách trò chuyện giữa Liễu Đình Và Mặc Y Ninh giống như quen biết nhau.
“Xin chào em, Tiểu Ca.” Liễu Đình ngồi cạnh Lăng Thiên Ca, quay sang chào hỏi.
“Chào chị Đình Đình.” Lăng Thiên Ca mỉm cười ngọt ngào.
“Hôm nay Tiểu Ca trong khác hẳn thường ngày, mấy ngày không gặp liền xinh đẹp và dễ thương hơn.” Liễu Đình thật lòng khen ngợi.
“Em nào dám nhận mình xinh đẹp, ở đây còn có người xinh hơn em như chị Đình Đình với…” Lăng Thiên Ca ngượng ngùng nói, sau đó ánh mắt chuyển sang Mặc Y Ninh.
“Với ai??” Liễu Đình biết còn cố hỏi.
“Với chị Ninh.” Lăng Thiên Ca nói xong liền cúi đầu, khen người khác xinh vô số lần, chỉ là lần này khen lại áp lực lạ thường.
Mặc Y Ninh liếc nhìn Lăng Thiên Ca.
“A Ninh, người ta khen cậu, cậu không muốn nói gì sao??” Liễu Đình nhẹ nhàng nói.
Mặc Y Ninh nhìn Liễu Đình, sau đó hờ hững nói: “Cảm ơn em, Tiểu Ca.”
Mặc dù lời nói qua loa cũng khiến Lăng Thiên Ca vui mừng, ngẩng đầu nhìn Mặc Y Ninh.
Ánh mắt to tròn nhìn trực tiếp, Mặc Y Ninh không thể không chú ý, do chiều cao nên nàng phải cúi đầu xuống.
Liễu Đình nhìn hai người tương tác, nở nụ cười dịu dàng, trong đầu lóe lên suy nghĩ.l táo bạo.
“Đừng nhìn A Ninh lạnh lùng, thật ra con người cậu ấy rất tốt rất ấm áp.”
“Thật??” Lăng Thiên Ca quay sang nhìn Liễu Đình.
Liễu Đình gật đầu, từ một hướng khác nàng đón nhận thêm ánh mắt sắc lạnh.
Liễu Đình không bị khí tức lạnh lẽo làm ảnh hưởng đến tâm trạng, mỉm cười ẩn ý với Mặc Y Ninh, rồi quay sang nói chuyện cùng Lăng Thiên Ca.
Bị ngó lơ gương mặt Mặc Y Ninh đông cứng, giỏi lắm Liễu Đình, gan càng ngày càng lớn, dám nói về mình trước mặt người khác.
Tính chiếm hữu Diệp Thu Nguyệt rất lớn, cô không thích bạn gái thể hiện thân mật và trò chuyện vui vẻ với ai khác ngoài cô.
Nhưng lần này Diệp Thu Nguyệt ngồi yên tĩnh ngắm nhìn Liễu Đình, vừa công khai bạn gái với bạn thân, ngoài mặt Tiểu Ca không thể hiện cảm xúc bất thường, cô biết Tiểu Ca đang không vui, sợ bạn thân và bạn gái không hoà hợp, nhìn chị ấy trò chuyện vui vẻ cùng Lăng Thiên Ca, cô cũng bớt lo lắng.
“Chị biết A Ninh từ năm 14 tuổi, làm bạn đến nay cũng hơn 12 năm.”
“Nhắc đến thời trung học, chị ấn tượng nhất là lần đó A Ninh bị cô giáo phạt, em phải biết A Ninh là học bá toàn trường, được nhiều giáo viên yêu thích, tính cách nhạt nhẽo ít nói vậy mà dám quát giáo viên.”
“Quát giáo viên??” Lăng Thiên Ca ngỡ ngàng hỏi lại.
“Lúc đó đang giờ lên lớp, giáo viên chủ nhiệm đang ở phía sau nói chuyện cùng học sinh khác, A Ninh bất ngờ đứng lên quay sang quát “hai người im đi” giọng to rõ vô cùng, cô giáo tức giận cho A Ninh đứng ngoài lớp đến hết tiết.”
Tưởng tượng đến thôi Lăng Thiên Ca liền thấy rén rén, Mặc Y Ninh khí tràn tỏa ra luôn rất mạnh, đổi lại chị ấy quát cô, chắc cô khóc luôn mất.
Cúi đầu nhìn đôi chân bắt chéo kế bên, thon dài dài xinh đẹp, thầm nghĩ đôi chân sau lớp quần tây chắc chắn rất xinh đẹp, đầu óc bay sang hướng khác dù bị người đẹp quát cô cũng vui vẻ.