“Chồng ơi, vợ đói quá nên làm sao đây??” Người phụ nữ mím môi nhìn chồng, đôi mắt to tròn chớp chớp.
“Lại đói??” Người chồng kinh ngạc nhìn vợ, rồi nhìn bụng to tròn của vợ: “Anh nhớ em vừa ăn xong, theo tính toán đã qua 5 phút.”
Người chồng xoa xoa lấy cằm, đi đến gần của vợ, áp sát vào cái bụng đang nhô lên nói: “Tất cả là tại con hư, vợ yêu của bố tăng 15 ký, hai má phồng lên như Tiểu Khương nhà bên, nghe lời không được giành ăn với mẹ nè.”
“Anh đang chê em đúng không? Em biết em xấu, nào bằng Tiểu Lý Tiểu Dư xinh đẹp như hoa, người người ghen tỵ.”
Tiểu Lý Tiểu Hoa chính là đồng nghiệp của chồng.
“Anh chỉ đùa thôi.” Người chồng mỉm cười đi đến dỗ dành vợ.
“Hừ.”
“Anh biết sai rồi, vợ hãy đánh anh đi.”
Hai vợ chồng vui vẻ cười đùa trong nhà.
Ánh trăng lơ lửng giữa bầu trời, sua tan bóng đêm lạnh lẽo, mơ hồ những đám mây đen trôi dạt che khuất đi ánh sáng yếu ớt, màn đêm càng âm trầm quỷ dị.
Người chồng nhìn ánh trăng, đôi mắt không rõ cảm xúc, cảm giác hôm nay khác lạ hơn thường ngày.
“Đau… vợ đau quá … chồng ơi!!”
“Anh đến ngay!!!”
Người chồng gấp gáp đưa vợ đi bệnh viện.
Người chồng âm trầm nhìn cửa phòng sinh, rồi nhìn đồng hồ đeo tay, cảm giác có chuyện chẳng lành xảy ra.
11h59 phút.
1 giây
2 giây
58 giây
59 giây
Đúng 12h đêm khuya, một bác sĩ đi ra.
“Xin chúc mừng anh, vợ anh và con gái anh đều khỏe mạnh.”
“Xin cảm ơn bác sĩ.”
Trước kia mẹ thông báo về vận mệnh của con gái, chuyện này vẫn xảy ra con gái anh có căn âm.
Người có căn âm vừa sinh sở hữu mắt Âm Dương, mắt Âm Dương nhìn thấu cõi linh hồn.
Người nhà anh làm có duyên với nghề pháp sư, không quá ngạc khi con gái sở hữu mắt Âm Dương.
Để phòng ngừa, anh đã chuẩn bị dây chuyền tạm thời phong ấn năng lực con bé.
…
“Tiểu Ca!! Tiểu Ca!!” Cô gái nở nụ cười tươi kêu một cô gái đang đi phía trước.
Cô gái tên Tiểu Ca đi phía trước không quay đầu còn tăng bước chân.
“Ây da… cậu tới tháng à, sao không phản ứng mình.” Cô gái chạy đến kéo Lăng Thiên Ca.
Lăng Thiên Ca sở hữu gương mặt tròn, đôi mắt to, làn da trắng nõn, là một cô gái xinh đẹp dễ thương.
Lăng Thiên Ca mím đôi môi nhỏ nhắn thể hiện sự bất mãn, ngữ khí giận dỗi mang chất giọng ngọt ngào: “Diệp Thu Nguyệt, mình nói với cậu bao nhiêu lần, không nên gọi mình là Tiểu Ca.”
“Không gọi cậu là Tiểu Ca cũng được, sau này gọi là Đại Ca, Tiểu Ca Ca được không?? Mình nhớ cậu là đứa con duy nhất trong nhà.” Diệp Thu Nguyệt vỗ vai cô bạn thân nói, tính cách của cô rất thoải mái và phóng khoáng, đặc biệt thích trêu cô bạn thân.
Hai người làm bạn từ cấp hai đến đại học, tính sơ sơ đã qua chín năm.
“Tên nào cũng không được.” Lăng Thiên Ca thở dài nói, bất đắc dĩ nhìn Diệp Thu Nguyệt, cái tên Tiểu Ca rất giống con trai, nàng không thích lắm.
Đặc biệt bạn thân cô rất thích cái tên Tiểu Ca, thuận miệng kêu một lần liền kêu đến chín năm, kêu đến rất vui vẻ lộ ra hai má đồng tiền, mỗi lần như thế cô rất muốn đấm vào mặt Diệp Thu Nguyệt.
Trời sinh tính cách nữ nhân dịu dàng, nàng cố gắng nhịn xuống lửa giận.
Nàng thắc mắc là Diệp Thu Nguyệt có thật là nữ nhân không??
Ăn mặc trung tính, tóc cắt ngắn ngang tai, lời nói không kiêng nể, phải nói là phóng đãng mới đúng, không giống nữ nhân một tí nào!!!!
“Bộ dáng này của cậu không hù mình sợ đâu!!” Diệp Thu Nguyệt mỉm cười, chọt chọt má Lăng Thiên Ca.
Lăng Thiên Ca nhe răng nhìn Diệp Thu Nguyệt, cậu mau sợ đi!!!!
“Haha…” Diệp Thu Nguyệt ôm bụng cười.
“Tiểu Ca, cậu có biết cậu rất có tính hài hước hay không? Haha…”
Diệp Thu Nguyệt cười ra nước mắt khoát tay lên vai Lăng Thiên Ca.
Lăng Thiên Ca thu hồi vẻ mặt, nhìn đồng hồ đeo tay nói: “Còn không nhanh sẽ trễ giờ lên lớp.”
“Được rồi, được rồi. Chúng ta đi nhanh.”
Diệp Thu Nguyệt vỗ vỗ vai Lăng Thiên Ca, đẩy cô nàng về trước.
Nhờ lực đẩy, Lăng Thiên Ca nhướng người về trước, bộ dáng như sắp té, nàng hoảng thần giữ thân bằng.
“Đồ thô lỗ!!” Tặng cho bạn thân một đôi mắt sắc lạnh.
“Chuyện tối hôm qua mình nói với cậu, cậu còn nhớ??” Diệp Thu Nguyệt thay đổi tông giọng, nghiêm túc nói.
“Nhớ.” Lăng Thiên Ca thu hồi cảm xúc, bình tĩnh nói.
Hai người song song đi đến trường.
“Chúng ta không còn là trẻ con, lúc nên vui đùa thì vui đùa, lúc nên nghiêm túc chính là nghiêm túc.” Diệp Thu Nguyệt nói.
“Cậu hiểu đạo lý này??” Lăng Thiên Ca kinh ngạc nhìn Diệp Thu Nguyệt.
“Cậu mau thu hồi ánh mắt khinh thường đó đi, mình đang rất nghiêm túc nói.” Diệp Thu Nguyệt hít sâu một hơi, cố gắng duy trì cảm xúc nghiêm túc nhất có thể.
“Vâng vâng… vậy cậu nói tiếp đi.” Lăng Thiên Ca không để trong lòng, nhẹ nhàng nói.
“Mình có bạn gái rồi.”
“Vâng vâng, có bạn gái thôi mà.” Lăng Thiên Ca nhàn nhạt nói.
Nói xong thấy không đúng chỗ nào đó, cô ngẩn ngơ nhớ lại lời Diệp Thu Nguyệt, đôi mắt lập tức trợn trắng.
Hình tượng thục nữ dịu dàng hoàn toàn vứt bỏ.
Lăng Thiên Ca lớn tiếng thét vào mặt bạn thân: “Thu Nguyệt!!! Cậu nói cái gì!!!”
“Cậu nhỏ tiếng một chút!!” Vội vàng bịt miệng Lăng Thiên Ca, Diệp Thu Nguyệt ngượng ngùng nhìn người xung quanh nhìn về hai cô.
“Đồ thô lỗ!!! Cậu mau bỏ tay ra!!” Lăng Thiên Ca không thích người khác chạm vào mình, kể cả bạn thân chín năm cũng không được.
“Mình bỏ tay ra, cậu nói nhỏ thôi.”
Lăng Thiên Ca gật đầu.
Không khí bắt đầu xuống thấp, Diệp Thu Nguyệt đón nhận đôi mắt âm trầm của người kế bên.
Người gan dạ không sợ trời không sợ đất đột nhiên có chút sợ ánh mắt bạn thân kế bên.
Diệp Thu Nguyệt ho khan lấy dũng cảm, ngoài mặt bình tĩnh nói: ”Mình vừa lên mạng tìm thấy một chỗ du lịch rất tốt, nhân dịp nhà trường cho chúng ta nghỉ một tuần, mình muốn ra mắt bạn gái với cậu.”
Lăng Thiên Ca không trả lời, Diệp Thu Nguyệt nói tiếp.
“Cổ Huyền Thạch Trấn địa điểm du lịch đang rất nổi tiếng gần đây, phong cảnh đẹp, khách sạn rất đẹp, tuy nhiên cách chúng ta rất xa, chi phí khá đắt đỏ, nhưng cậu yên tâm mình có thể lo hết, bao ăn bao ở, cậu thấy thế nào??”
Chuyến du lịch rất có lợi cho Lăng Thiên Ca, huống chi Tiểu Ca rất thích đi du lịch, Diệp Thu Nguyệt không lo lắng bạn thân từ chối, sợ rằng bạn thân quá ngu ngốc không hiểu lợi ích cô nói đến.
“Cậu quen bạn gái bao lâu rồi??” Lăng Thiên Ca hỏi một câu không liên quan đến vấn đề du lịch.
Diệp Thu Nguyệt đổ mồ hôi lạnh, tới rồi tới rồi, cố gắng đánh lạc hướng cũng không qua não bạn thân.
Bề ngoài Lăng Thu Nguyệt trong khá ngốc dễ thương, thật chất thông minh hơn vẻ bề ngoài, đôi khi rất vô tình với cô.
Diệp Thu Nguyệt đưa hai ngón tay lên.
“Hai tuần.” Lăng Thiên Ca nói.
Diệp Thu Nguyệt lắc đầu.
“Hai tháng.” Đôi mắt Lăng Thiên Ca híp lại.
Diệp Thu Nguyệt gật đầu, sau đó lắc đầu.
“Mau nói.” Lăng Thiên Ca mất kiên nhẫn nói, dáng vẻ thục nữ đã ăn sâu vào máu, nàng giận cũng mang theo giọng nói ngọt ngào.
“Hai chúng mình quen nhau hai tháng, còn biết nhau đã hơn một năm.” Diệp Thu Nguyệt hít sâu vào, chỉ là công khai bạn gái, cô không sợ.
“Tiểu Ca, cậu có kỳ thị mình không??” Diệp Thu Nguyệt hỏi, ánh mắt âm trầm có chút không tự tin, hai tay để vào túi áo, nhìn Lăng Thiên Ca đang đi song song với mình.
Lăng Thiên Ca lắc đầu: “Rất nhiều quốc gia hợp thức hóa đồng tính, cũng có nghĩa đồng tính là hợp pháp, giống như cậu thích uống trà sữa, còn người khác thì không thích uống, mỗi người mỗi sở thích khác nhau, cũng suy ra hành động khác nhau, trên đời làm gì có ai giống ai chứ?? Mình tôn trọng quyết định của cậu.”
Lăng Thiên Ca cười nhẹ, ánh mắt tỏa ra sự ấm áp.
Diệp Thu Nguyệt cảm động khi thái độ Lăng Thiên Ca rất tốt với chuyện cô có bạn gái, hôm trước lo sợ đủ đều, sợ bạn thân kỳ thị sợ gia đình ruồng bỏ sợ xã hội lên án, hiện tại cô có thêm can đảm để bước tiếp.
Lăng Thiên Ca quay sang nhìn Diệp Thu Nguyệt: “Cậu dám đi con đường khó khăn nhất, khiến mình rất ngưỡng mộ.”
“Huhu… Tiểu Ca… cậu chính là bạn thân nhất của mình mà.” Diệp Thu Nguyệt ôm lấy Lăng Thiên Ca.
Theo bản năng muốn đẩy Diệp Thu Nguyệt ra, nhưng cô biết hiện tại không phải lúc, vì cảm xúc Diệp Thu Nguyệt có chút không ổn.
Đến khi cô chịu không nổi đẩy ra, đôi mắt Diệp Thu Nguyệt có chút đỏ lên.
Lăng Thiên Ca không nhìn đối phương, xem như giữ chút thể diện cho Diệp Thu Nguyệt.
“Chúng ta mau đến trường sắp trễ rồi.”