Đám thuộc hạ của bà ta cũng đã bắt đầu đi tìm hai người, trong khi hai người cố gắng chạy ra xe, để rời khỏi chỗ này.
Chốc lát bọn họ cũng đã đến nơi, sau đó anh mở cửa xe với ý định để hai người vào bên trong, nhưng chưa kịp vào thì nhóm người của bà ta đã xuất hiện.
Họ đã lao đến giống như những con hổ đói vậy, để rồi bọn chúng lôi hai người ra khỏi chiếc xe, mà xô ngã xuống dưới mặt đất.
Hai người với nét mặt vô cùng bàng hoàng, chẳng biết phải làm gì trong tình huống này hết, còn bà ta thì dần tiến đến, với nụ cười nham hiểm trên môi, nhìn chăm chăm hai người, chả khác gì hai con chó, đang bị chủ nhân hành hạ.
Mà lên tiếng nói: “Hưa...Bọn bây nghĩ rằng có thể chạy thoát khỏi tao sao? Nhưng điều đó là không thể đâu, vì có chạy đằng trời đến đâu đi chăng nữa, thì tao nhất định cũng sẽ tìm ra, mà khiến bọn bây trả giá khi dám đắc tội với tao!”
Nói rồi bà liền ra lệnh cho đám thuộc hạ của mình: “Nào hãy mau đánh bọn chúng đi, đánh cho tới khi nào chết thì thôi!”
Đám thuộc hạ của bà ta nghe những lời này, mà liền làm theo ý bà. Họ dùng chân dẫm đạp vào hai người, đá tới nỗi khiến cho cơ thể họ có rất nhiều vết bầm, vì tác động vật lý quá mạnh.
Anh nhìn cậu đang co người la lên trong sự đau đớn, mà đột nhiên không thể kiềm chế được lý trí của mình, anh cũng chẳng hiểu tại sao, vì bản thân mình cảm thấy rất đau, nhưng lại muốn che chở cho cậu, mà nhận lấy nỗi đau cậu đang phải gánh chịu.
Cậu được anh che chở, nên cũng không còn cảm thấy đau khi bị đánh nữa, vì anh đã đỡ hết tất cả những đòn đánh đó. Trong khi cậu nhìn chăm chăm anh, với một ánh mắt vô cùng bối rối, thậm chí trái tim đập rất nhanh.
Trong lòng không ngừng suy nghĩ rằng: “Tại sao anh ta lại bảo vệ mình như vậy? Không phải anh ấy căm ghét mình lắm sao? Bởi vì nghĩ rằng người đồng tính như mình, là thứ bệnh hoạn của xã hội này!”
Vừa thoát khỏi những suy nghĩ, thì anh đã học máu lên mặt của cậu, nó khiến cho cậu trở nên bàng hoàng, chốc lát đã đẩy anh qua một bên. Mà lên tiếng la hét đầy hoảng loạn, nói với những người đó, mặc kệ cho bản thân đang bị đánh:
“Này hãy mau dừng việc này lại đi, anh ấy đã học ra máu rồi kìa, nếu tiếp tục thì anh ấy sẽ chết mất!”
Bà ta nhìn chăm chăm hai người với ánh mắt căm hận, mà lên tiếng cười trong sự đắc ý, cùng những lời phỉ báng rằng: “Hahahaha...Mày đang cầu xin tao sao? Nhưng mà tất cả đã muộn màng rồi, bởi vì mày đã không làm theo những gì tao muốn, vậy nên hôm nay bọn mày phải trả giá. Hôm nay tao nhất định sẽ khiến cho bọn mày chết! Nào hãy mau đánh tiếp đi!”
Những cú đá trời giáng vẫn không ngừng xuất hiện, trong sự bàng hoàng của cậu, mà chỉ có thể bất lực chẳng biết làm gì, rồi lại chìm trong những suy nghĩ rằng: “Không lẽ hôm nay mình và anh ấy sẽ chết ở đây sao?”
Đang chìm trong những suy nghĩ đầy bất lực của bản thân, thì bỗng từ đằng xa đã có một chiếc xe phanh lại, khi vừa đi đến đây.
Từ trên chiếc xe bước xuống là một cô gái, với vẻ ngoài lộng lẫy xinh đẹp, trông giống như một thiên kim của nhà nào đó.
Cô gái dần tiến đến chỗ của hai người, mà đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó lên tiếng nói: “Các người đang làm gì vậy hả? Tại sao lại bắt nạt người khác như thế, tại nơi công cộng như thế này? Nhìn đi các người đánh bọn họ sắp chết tới nơi rồi kìa, còn không mau dừng tay lại sao!”
Bà già chanh chua kia nhìn người phụ nữ, ngay lập tức đã phun nước bọt đến chỗ của cô, trong khi cô thì né ra một bên. Sau một lát lấy lại bình tĩnh, với sự tức giận của chính mình, cô đã tiến đến chỗ của bà ta.
Mà vung tay tát thẳng vào mặt ả, rồi chỉ tay quát mắng: “Này bà già, bà đừng nghĩ rằng mình có một chút tiền, thì có thể ra oai ở đây nghe rõ chưa? Nhưng núi cao còn có núi cao hơn, vậy nên bà không biết được rằng mình đang đắc tội với ai đâu!”
Bà ta vẫn là vẻ kiêu ngạo của chính mình, lên tiếng trách mắng cô ta, như chẳng muốn chịu thua một chút nào: “Hưa...Cô đang ra oai gì ở đây vậy? Nhưng sự thật thì cô không thể làm được gì tôi đâu! Và Cô dám tát tôi sao? Vậy thì người hôm nay nhất định phải trả giá chính là cô. Bởi cái tát mà cô đã gây ra đối với tôi!”
Dứt lời bà ta định vung tay lên tác lại vào mặt của cô, thì cô đã chụp lấy tay của bà ta, sau đó tát lại vào mặt cô bà. Bà đưa tay ôm chầm lấy mặt, đang bị sưng đỏ của mình. Mà đưa mắt nhìn chăm chăm lũ thuộc hạ, ra lệnh cho bọn chúng, với chất giọng gầm lên chả khác gì một con mãnh thú: “Còn trơ mắt nhìn cái gì hả? Mau lên xử con nhỏ này cho tao!”